Bạch Liên Hoa Thụ Cậu Ấy Không Đi Theo Cốt Truyện

Chương 92: Chơi đùa chút thôi


10 tháng

trướctiếp

Sáng tinh mơ.

Lúc Đường Vân Phàm xuống lầu vậy mà không nhìn thấy bóng hình quen thuộc trên bàn ăn kia, hỏi: “Đường Thời Tô đâu?”

Hằng ngày Đường Thời Tô sẽ dậy sớm xuống lầu ăn sáng.

Dương Uyển Tú lên tiếng: “Thằng bé không khỏe, hôm nay không đến trường, muộn chút dì dẫn thằng bé đi bệnh viện.”

Đường Vân Phàm nhíu mày, hôm qua Đường Thời Tô không có gì khác thường, sao một đêm không gặp thì không khỏe rồi?

Anh vừa xoay người, Đường Chính Minh gọi anh lại: “Không nghe thấy cơ thể Thời Tô không thoải mái sao? Mau ăn sáng, lát nữa đi học trễ.”

Đường Vân Phàm dừng chân lại, lúc ngồi lên ghế ăn sáng, anh cứ cảm thấy có người nhìn chằm chằm anh, thế là anh quét nhìn qua hai người kia, chợt va vào ánh mắt của Dương Uyển Tú.

Cảm giác không thể nói thành lời, nhưng anh biết ánh mắt của bà tuyệt đối không phải thiện ý, còn toát ra sự phán xét làm người ta nổi da gà.

Đột nhiên anh có một suy nghĩ, Đường Thời Tô không khỏe thật sao?

Nhưng suy nghĩ này rất kỳ lạ, trong lúc anh đi học sau đó còn nhiều khi nảy lên, làm anh hơi phiền muộn.

Cơ thể Đường Thời Tô tốt như vậy, sao lại bị bệnh?

Sau khi tan học về nhà, anh tăng nhanh bước chân chạy lên lầu, lúc đến trước cửa phòng của Đường Thời Tô hơi chần chừ chút, nhưng vẫn gõ cửa phòng.

Khi cửa mở ra, sắc mặt Đường Thời Tô trắng bệch làm Đường Vân Phàm tưởng cậu bệnh thật.

“Cậu sao rồi?”

Đôi mắt xinh đẹp màu hổ phách ngày xưa nay ảm đạm, như ánh sao rơi xuống.

“Anh ơi.” Tiếng gọi nhẹ nhàng, trong mắt Đường Thời Tô có sự van nài, thái độ khác thường này lại làm Đường Vân Phàm cảm thấy đã xảy ra chuyện gì rồi.

“Dù là bất cứ lúc nào, cũng đừng bỏ rơi em.”

Đường Vân Phàm sững sờ: “Đã xảy ra chuyện gì?”

Không nhận được câu trả lời, Đường Thời Tô không muốn nói hôm nay đã đi đâu, bao gồm cả chuyện Dương Uyển Tú đã biết cậu thích anh, chỉ có thể làm anh thêm phiền não mà thôi.

“Không có gì hết ạ, chỉ là cơ thể hơi không thoải mái.”

Đường Vân Phàm nhìn chằm chằm cậu, trực giác anh nhận ra Đường Thời Tô đang giấu giếm anh, nhưng tại sao không nói cho anh chứ?

“Ngày mai cậu sẽ đi học sao?”

“Em đi ạ.” Trái tim hoảng loạn của Đường Thời Tô từ từ về lại chỗ cũ, tất cả dũng khí của cậu đều đến từ Đường Vân Phàm, chỉ cần có anh ở đây, cậu có thể đối mặt với sự chỉ trích của thế giới ngoài kia.

Đường Vân Phàm khá lo cho trạng thái của cậu, nhưng lại không muốn hỏi ép cậu nói ra nguyên nhân, lên tiếng: “Có chuyện gì nói với tôi.”

Họ vẫn chưa nói được mấy câu, cửa phòng lại bị gõ lần nữa.

Cửa không khóa bị đẩy ra, Dương Uyển Tú đi vào, tầm nhìn rơi lên người họ: “Đang nói chuyện sao?”

Không đợi người ta trả lời, bà nói tiếp: “Thời Tô nằm thêm chút đi con.”

Đường Vân Phàm nhận ra bà đang âm thầm bài xích mình, nhưng anh không biết tại sao, sắc mặt Đường Thời Tô cũng rất không ổn, chỉ đành rời đi để cậu nghỉ ngơi trước.

Nhưng Đường Thời Tô không có bất kỳ vấn đề gì, lúc trong phòng chỉ có cậu và Dương Uyển Tú, cậu thấp giọng nói: “

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp