Tôn Tài Thụ nhíu mày, cậu ấy không
hiểu tại sao Đường Thời Tô lại có dục vọng chiếm hữu mạnh như thế với Đường Vân
Phàm... Đây đã là bệnh hoạn rồi nhỉ?
Theo cậu ấy thấy, bạn bè giúp đỡ là
chuyện lẽ bất di bất dịch, nhất là em trai của bạn mình ôm tâm tư bất chính,
hơn nữa người em trai này còn ẩn giấu rất sâu.
Nên cậu ấy không nói chân tướng cho
Đường Vân Phàm ngay từ đầu, trên đời này đa số mọi người đều sẽ không tin người
thân của mình sẽ có suy nghĩ khác, chứ đừng nói đến cậu ấy là người ngoài.
Mấy người bạn đã bắt đầu thảo luận
đến việc ăn gì.
“Tối chút đến nhà tôi ăn xiên nướng
chứ? Cách đây không xa.”
“Được đấy, trời lạnh cóng tụ họp một
bữa.”
“Anh Đường, anh với em trai anh đến
chung nhé.”
Con trai tùy tiện rất dễ làm quen,
động một tí đã câu vai bá lưng, thỉnh thoảng trong miệng phun ra mấy câu đùa
bẩn, cười đến gian ác.
Đường Thời Tô im lặng nhìn, cậu hoàn
toàn không thể hòa nhập.
Chỉ là Đường Vân Phàm rất tự nhiên
bị họ kéo vào, bầu không khí sôi nổi, ánh nắng xuyên qua lá cây rải lên áo thun
tay dài của anh, trong mái tóc rối màu đen, anh lại không biết bị ai chọc, khẽ
công môi xuống.
Không gian dường như tĩnh lặng,
trong mắt Đường Thời Tô chỉ thấy nụ cười tản mạn của anh, m� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.