“Mày mẹ nó vậy mà...” Thẩm Diệu run
rẩy ngón tay, hắn muốn đưa tay lau, nhưng lại thấy ghê tởm.
La Qúy thế mà dám đối xử hắn như
vậy—
Nghĩ đến đây, mắt Thẩm Diệu đỏ ngầu,
người bên cạnh không dám lên tiếng, vội vàng móc khăn giấy trong túi ra đưa cho
Thẩm Diệu.
Thẩm Diệu lau mạnh chỗ bị phun, cơn
giận lên đến đỉnh điểm, phẫn nộ gào lên: “Đánh chết nó!”
Mấy tên bên cạnh nhìn nhau một cái,
càng thêm vô tình giơ tay đá chân với La Qúy.
Nhưng họ có chừng mực, không thể
đánh chết người, vậy thì quá đáng rồi.
Má La Qúy bị ăn một đấm, trong đầu
ong ong, máu tanh nồng nặc trong khoang miệng, thậm chí răng cũng có dấu hiệu
bị lung lay, nhưng cậu ta lại như không thèm đếm xỉa mà nói: “Nếu mày không có
cha đùm bọc thì mày là cái thá gì?”
Thẩm Diệu vứt khăn giấy lên đất, đi
qua vài bước xua mấy người đó ra, đạp mạnh giày lên mặt La Qúy.
“Mày muốn chết thật à?”
Ngũ quan La Qúy bị ép méo mó, cậu
vẫn nghiến răng trợn mắt cười nhạo nói: “Mày chỉ là thằng ngu, tao nói mày thì
làm sao. Mày có quậy ra sao nữa cũng không ai để ý mày, mày xem mày buồn cười
biết bao, y như con sâu đáng thương—”
Trong đầu Thẩm Diệu vang lên âm
thanh lùng bùng, hắn trừng mắt lên hung tợn, dù biết La Qúy đang cố tình châm
chọc, nhưng hắn vừa hay lại bị đâm trúng chỗ khó mà chấp nhận.
La Qúy nhịn đau nói: “Mày hổ thẹn
thành giận rồi, khụ khụ--”
Chờ người xung quanh phản ứng được,
Thẩm Diệu gần như đã mất đi lý trí, hung hãn như sắp đánh chết La Qúy.
Mà La Qúy ban đầu còn kêu la vài
tiếng, rồi rất nhanh đã bất động cơ thể.
“Đừng đánh nữa đừng đánh nữa!”
“C� ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).