Chính vì bà luôn thấy như vậy, nên
cậu mới hiểu rõ.
Giọng của Dương Uyển Tú bỗng trở nên
vừa bén nhọn vừa vỡ vụn, như muốn chọc thủng màng nhĩ của người ta: “Mẹ thế này
là vì tốt cho con, thay con nghĩ nhiều như vậy mà con nghĩ về mẹ thế này, mẹ
uổng công nuôi con rồi sao?!”
Chút lo lắng hoảng loạn ấy hoàn toàn
bị cơn giận che lấp.
Đường Thời Tô nhìn chăm chú vào bà:
“Con biết.”
“Con biết mẹ một mình nuôi con lớn
khôn không dễ, con rất cảm kích mẹ... Nhưng anh chưa từng làm ra chuyện gì tệ
hại với con, con hy vọng mẹ có thể chấp nhận anh như con.”
Suy nghĩ của cậu xoay chuyển, dứt
khoát nói thẳng: “Cha cũng không tệ bạc đến thế đâu...”
Lý Thuần Thăng có chỗ không đúng
thật, nhưng có chắc là sự lựa chọn của bà chính xác không?
Dương Uyển Tú trừng to đôi mắt, có
vật thể bén nhọn đâm vào trái tim bà, đâ ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).