Lý Bằng Quang trưng ra vẻ mặt vô
tội, châm dầu vào lửa nói: “Sao họ có thể gian lận chứ, thật không công bằng
với những bạn khác.”
Biểu cảm của giám thị trở nên nghiêm
nghị, cô nương theo ánh mắt của đa số mọi người mà biết được ai là người gian
lận.
Cô nâng cao tông giọng nói: “Những
bạn khác đừng nhìn nữa, các em làm bài tiếp đi.”
Cô đi về chỗ Đường Vân Phàm gần cô
hơn, giơ tay gõ lên mặt bàn của anh, ra hiệu anh lấy tờ giấy kia ra.
Cũng đã đến lúc này rồi, Đường Vân
Phàm biết mình đã bị chơi xấu.
Anh nhíu mày không động đậy gì, nói
thẳng: “Em không có gian lận, cũng không có giấy gì cả.”
Giáo viên khá tức giận, cô cho rằng
Đường Vân Phàm đang cứng miệng, lạnh lùng nói: “Đứng lên.”
Cô muốn dùng khí thế ép anh nói ra
sự thật.
Đường Vân Phàm lại không lấy cứng
chọi cứng với cô ấy, lúc anh đứng lên còn muốn cao hơn giáo viên nửa cái đầu,
không hề bị vẻ mặt nghiêm túc của cô ảnh hưởng.
Giáo viên căng mặt nhìn lướt qua
ghế, lại nhìn vào ngăn bàn, nhưng trong ngăn bàn chẳng có gì, thậm chí cô cũng
nhìn qua bên dưới ngăn bàn lẫn ghế.
Cô còn bảo Đường Vân Phàm kéo túi
ra, vẫn trống trơn.
Cô nhíu mày: “Em để giấy ở đâu?”
Đường Vân Phàm nhìn về Thang Hiển
Văn, vẻ mặt Thang Hiển Văn rất không tự nhiên, hiển nhiên đang chú ý tình hình
bên này.
Có gì đó nằm ngoài dự tính của cậu
ta.
Đường Vân Phàm thầm nghĩ, trên mặt
vẫn bình tĩnh như cũ, lên tiếng: “Em đã nói em không gian lận.”
Thang Hiển Văn siết cây bút rất
chặt, còn tâm hoảng ý loạn, không nhịn được nói: “Có lẽ giấy ở chỗ Đường Thời
Tô.”
Cậu ta chuẩn bị tổng cộng hai tờ
phao nhỏ, bảo Lý Bằng Quang dán bên dưới ngăn bàn của Đường Thời Tô và Đường
Vân Phàm vào buổi tối giúp dán chỗ ngồi.
Bởi vì đó là vị trí người bình
thường đều sẽ không chú ý đến, mà trường học bắt quay cóp nghiêm khắc như vậy,
chỉ cần bị tóm được, Đường Vân Pàm và Đường Thời Tô thảm rồi.
Tất cả kế hoạch đều rất ổn... ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).