Nghỉ đông Đường Vân Phàm không về
nhà họ Đường, Đường Chính Minh gọi điện thoại cho anh: “Con không tính về nhà
à?”
Đường Vân Phàm: “Về xem dì mới sao?”
Đường Chính Minh đè nén cơn giận:
“Vậy giờ con và Thời Tô ở chung thì tính là gì!”
“Đỡ hơn về nhìn sắc mặt dì mới,
không còn việc gì nữa con cúp trước đây.”
Đường Chính Minh chưa kịp nói, điện
thoại đã bị ngắt rồi.
Ông nhíu chặt mày, cô gái bên cạnh
vỗ nhẹ lên tay ông: “Con còn nhỏ, sớm muộn gì cũng sẽ hiểu được nỗi khổ của
anh.”
Đường Chính Minh nhìn lên bụng cô
ta, đã phồng lên độ cong rõ ràng, là con của ông.
Giọng ông dịu lại: “Em nghỉ ngơi cho
tốt, kệ nó có về hay không.”
Cô ta hơi nhìn ngó xung quanh, người
phụ nữ vốn ở đây đã rời đi, nơi này sau đây chính là nhà của cô ta.
...
Kể từ khi ở chung với Đường Thời Tô,
Đường Vân Phàm mới thật sự cảm nhận được năng lực của cậu.
Khoai tây cà chua tự động tách ra
trước mắt anh, thoạt nhìn một cái rất giống cảnh trong phim ma, Đường Vân Phàm
mới thắt tạp dề cho cậu xong thì phát hiện không có đất cho anh dụng võ.
Lúc trời lạnh ra ngoài tạo màn chắn
linh lực còn có thể giữ ấm, sự khủng bố trong năng lực của Đường Thời Tô nằm ở
đây, cậu có thể dễ dàng nghiền nát đồ ăn, cũng chắc chắn có thể dễ dàng nghiền
nát một người.
Nhưng người trước mắt, đeo tạp dề
hoạt hình anh chọn trong siêu thị, lúm đồng tiền thấp thoáng, cẩn thận bày đĩa
l� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.