Đường Vân Phàm bỗng nhận được tin nhắn của Tôn Tài Thụ: [Cậu và Đường Thời Tô bên nhau rồi?]

Đường Vân Phàm trả lời: [Phải, sao cậu biết.]

Tôn Tài Thụ: [Đường Thời Tô là người nổi tiếng, cậu ta cứ chạy đến trường các cậu thì tớ đoán được rồi.]

Sau đó lại gửi tiếp một tin: [Chúc phúc chúc phúc, các cậu có thể thích nhau là tốt!]

[Cảm ơn.]

Sau khi xác định mối quan hệ đau đầu này, Đường Vân Phàm vẫn không thể thích ứng với quan hệ người yêu, so với Đường Thời Tô thẳng thắng, anh không quen biểu lộ cảm xúc yêu thích của mình ra cho lắm.

Nhưng cũng sẽ không để mình Đường Thời Tô chủ động, lúc rảnh anh sẽ đến trường học cách vách tìm Đường Thời Tô, kết quả sau khi phát hiện thật sự quá gây chú ý thì đổi thành ở nhà cậu.

Dù đã cố hết sức muốn khiêm tốn, nhưng tin tức họ về bên nhau không giấu nổi ánh mắt của quần chúng ăn dưa.

Triệu Vĩ Hạ thấy anh cầm USB ra ngoài, vội vàng kéo quần áo anh lại: “Tôi cũng chẳng dính bạn gái như vậy, cậu đã quên chúng ta còn chưa làm xong pre của nhóm chính sách hình huống sao?”

Đường Vân Phàm khựng lại, thật ra anh không rõ lắm về cách chung sống của những cặp đôi bình thường là thế nào, nhưng họ cứ rảnh là sẽ ở cùng nhau.

Anh có thể cảm nhận được nội tâm Đường Thời Tô không có cảm giác an toàn, nên anh muốn cho cậu thêm nhiều cảm giác an toàn hơn.

“Tôi ra ngoài làm, làm xong rồi gửi vào nhóm.”

Nói xong anh đi ra ngoài, Lục Tri Kỳ đang ăn bánh mì chơi game liếc nhìn anh một cái, Triệu Vĩ Hạ nhìn bóng lưng anh gọi: “Tôi lo cho cậu, đột nhiên có bạn trai bảo tôi yên tâm sao được!”

...

Đường Vân Phàm đã dùng máy tính của Đường Thời Tô mấy lần rồi, lần này cũng nói sơ một chút, sau đó tập trung làm phần kết của pre.

Làm xong, anh gửi tệp phần mình chuẩn bị vào nhóm, sau đó tầm nhìn dừng lại trên thư mục nào đó trên màn hình.

[Tài liệu học tập.]

Tên thư mục này thật ra quá thu hút ánh nhìn của người ta, tuy không muốn đoán là mấy đoạn phim ngắn, nhưng nên hiểu cũng hiểu, người trưởng thành xem mấy đoạn phim ngắn cũng không có gì.

Có điều trong lòng vô duyên vô cớ hơi buồn bực, anh rất muốn nhấn mở xem rốt cuộc là tài liệu thật sự hay phim.

Mắt không thấy tâm không phiền, lúc anh chuẩn bị tắt máy thì đột nhiên bị dính lấy, có một đôi tay ôm lấy cổ anh, hương thơm thoang thoảng sau khi tắm bỗng xộc lên.

Giọng Đường Thời Tô dịu dàng, còn mang theo hơi nước mơ màng: “Anh, đồ của em anh có thể xem tùy ý, em không có bí mật gì với anh hết.”

Tâm tư cậu nhạy bén đến đáng sợ.

Hơi thở nóng ấm lướt qua vành tai, chọc Đường Vân Phàm hơi ngứa, dù sao chính chủ cũng nói vậy rồi, anh dứt khoát nhấn mở tài liệu học tập.

Có rất nhiều thư mục, tên đều là ngày tháng.

Gần nhất là một tháng trước, Đường Vân Phàm không vội mở ra, mà trượt con chuột xuống dưới, từng hàng thư mục chắc có vài trăm cái, khoảng cách cơ bản là vài ngày, ngày tháng phía dưới cùng vậy mà là mấy năm trước.

Đường Vân Phàm hơi chuyển động yết hầu, sau đó lại ngược về nh

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play