Hoàng lịch nói, mười bảy tháng tám là ngày rất tốt..

Hợp làm tất cả mọi việc.

Tiếng chiêng trống từ sáng sớm đã vang vọng khắp đường phố, trên cổ tuấn mã buộc dây đỏ chuông vàng, mỗi bước đi đều vô cùng oai phong khí phái. Xung quanh có những đứa trẻ chạy tới xem náo nhiệt, ban đầu bọn họ không dám lại gần, không ngờ người trong Hầu phủ lại phát kẹo thưởng cho từng người, thế nên cả đám mới dám mạnh dạn xếp hàng.

Có một tiểu cô nương mặc váy màu vàng nhạt, hai tay cầm một ít kẹo ngọt không tên, ăn đến trên mặt trên tay đều là đường, đôi mắt đen lúng liếng vẫn ngước nhìn lên cao, cố gắng muốn nhìn rõ diện mạo tân nương qua kiệu hoa màu đỏ.

Dẫn trước kiệu hoa là ngựa trắng tinh thần phấn chấn, rất giống ngựa trắng miêu tả trong thoại bản nàng từng đọc.

Nhưng khác với trong truyện, người ngồi trên bạch mã là một vị sư đầu trọc chỉ biết niệm A Di Đà Phật, còn người ngồi trên bạch mã này là một vị đại ca ca vô cùng anh tuấn.

Bởi vì là ngày đại hỷ, Thẩm Mính Âm hiếm khi mặc một thân màu đỏ đậm,  hừng hực khí thế, dáng người như tùng bách, cho dù không nói một lời, cũng là nhân trung long phượng.

Quay đầu lại nhìn kiệu hoa lộng lẫy, khóe miệng cong lên cười nhạt, trong đầu không tự giác bắt đầu pháo họa dáng vẻ nàng mặc kỷ phục.

Nói như thế nào hắn cũng từng ôm nàng rất nhiều lần, đường cong eo nàng như thế nào hắn biết rất rõ, mấy ngày trước hỉ phục được mang đến vương phủ hắn cũng xem qua, thậm chí không cần người đi vẽ chân dung, cũng biết tiểu quận chúa mặc vào nhất định vô cùng xinh đẹp kinh tài tuyệt diễm.

Tuế Tuế của hắn vẫn luôn như vậy.

Chỉ trong nháy mắt này, Thẩm Mính Ân đột nhiên cảm thấy tất cả sách vở mình học hơn mười năm nay đều lãng phí, t

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play