Khước Liên Y mở to mắt, bình tĩnh nhìn qua.
Không khí mơ hồ ngập tràn giữa hô hấp hai người, rõ ràng là không xảy ra chuyện gì, nhưng lại giống như những đợt sóng đen không ngừng đánh mạnh vào bờ cát.
Theo bản năng đẩy vai hắn: “Thành thân, không cần vội.”
“Nhưng ta vội.” Thẩm Mính n dán mặt tới, xoa xoa tay nàng, bàn tay mềm mại nhỏ ngắn, hắn chỉ cần nắm trong tay có thể sờ có thể bọc lại.
Không muốn chỉ nắm, hắn lại đưa tay lên môi như theo lẽ thường, không ngừng hôn lòng bàn tay nàng, giống như sư tử đực trong thời kỳ động dục trong, mang theo cảm xúc kích động trong từng cử chỉ, dịu dàng nhưng không lãnh đạm, còn có cả hung ác kìm nén bên trong.
“Tuế Tuế, ngươi không muốn gả cho ta sao?”
Đôi mắt đào hoa tỏa ra từng đợt ánh sáng, theo câu hỏi rụt rè của hắn liền biến thành nắm tay, mỗi một lần đều đánh vào vị trí yếu ớt nhất trong lòng Khước Liên Y, khiến nàng có chút không đành lòng nói ra lời khiến hắn đau lòng.
Năm ngón tay hơi co lại, phảng phất trong nháy mắt sẽ chạy ra khỏi xe ngựa: “Ta cảm thấy hiện tại không phải thời điểm thích hợp thành thân, con đừng làm quan của người vừa bắt đầu, Hình Bộ bên kia lại có nhiều chuyện như vậy, còn thêm chuyện liên quan đến Yến Đồ, bây giờ không cần tốn tâm vào chuyện thành thân, ta cũng không chạy mất.”
Nói đến cũng lạ, Khước Liên Y cũng không hiểu tại sao mình không muốn buông bỏ lập tức đi theo hắn.
Rõ ràng lúc trước, nàng mới là người lo lắng muốn có được danh phận với hắn nhất. Nhưng đoạn thời gian này càng có nhiều chuyện đè nặng lên đầu nàng, giam cầm nàng, không biết bắt đầu từ khi nào, phải rồi, từ lúc biết mẫu thân còn sống.
Những sự thật mà nàng chưa hiểu hết bị xé rách khỏi bức màn, sau đó hiện ra rõ ràng trước mắt, để nàng không còn lựa chọn nào khác buộc phải tiếp nhân, để nàng sống một cuộc sống khác hoàn toàn với dự định ban đầu.
Nàng mệt mỏi, thật sự quá mệt mỏi.
Nhìn nàng thật sự không muốn nói tới chuyện thành thần, Thẩm Mính n âm thầm thở dài, vẫn lựa chọn không muốn ép nàng.
Đúng vậy, nàng cũng đã nói, dù sao nàng cũng ngồi ở chỗ này, ngồi cùng với hắn, sẽ không mọc cánh bay đi, không cần sốt ruột như vậy.
Tương lai bọn họ còn dài.
Buông tay nàng ra, Thẩm Mính n nghiêng đầu cười, lại biến thành thế cừu con, chủ động yếu thế nói: “Dẫn ta nhìn nhà mới của ngươi đi, ta còn chưa được nhìn thấy.”
Nắm lấy tay tiểu cô nương lắc lư, giống như đứa trẻ làm n
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.