Quận Chúa Nàng Truy Phu Hỏa Táng Tràng

Chương 43


11 tháng

trướctiếp

Đã gần trưa, thời tiết khô nóng đến khó chịu.

Tập ma ma ngẩng đầu nhìn trời, quay đầu nói: “Phía trước có đình hóng gió gần hồ, chi bằng quận chúa tới đó nghỉ ngơi một lát? Lão nô đi lấy một ít đồ lạnh cho ngài giải khát.”

Khước Liên Y vừa định nói không cần phiền tới như vậy, nhưng nhìn thấy ánh mắt từ ái của trưởng bối dành cho mình lại có chút không đành lòng.

Có lẽ trong mắt vị ma ma này đây là cách tốt nhất người nghĩ ra được để đối tốt với nàng.

“Được, ta tới đó chờ ngài.” Tiểu cô nương mỉm cười.

Tập ma ma lại hỏi: “Quận chúa có kiêng kỵ hay sở thích gì không, lão nô nghe nói nhóm khuê tú trong kinh xưa nay đều thích quả ngọt hoặc là mật ong trên núi?”

 “Ta cái gì cũng được, không chọn.” Đây là lời nói thật, nàng không có yêu cầu gì với chuyện ăn uống.

Nhìn theo bóng Tập ma ma rời đi, Khước Liên Y hít một hơi thật sâu, qua người đi theo hướng bà ấy vừa chỉ.

Đình hóng gió gần hồ…trong lòng nàng lẩm bẩm.

Trạc vương phủ lớn hơn nàng nghĩ rất nhiều lần, ven đường đi nàng tính toán có lẽ phải gấp hai gấp ba lần phủ tướng quân.

Xuyên qua cổng vòm, nàng thấy đình hóng mát bên kia.

Gạch ngói xanh, cột đình sơn son đỏ. Trong đình có một cái bàn nhỏ, bao quanh nửa vòng tròn là một chiếc ghế dài chạm khắc hoa rỗng.

Làm cho nàng bất ngờ là bên trong đình hóng gió còn có một bóng người đang nằm khác.

Bởi vì là trang phục mùa hè nên không khó nhìn ra thân yểu điệu hình.

Người nọ đưa lưng về phía nàng,   váy thêu hoa văn màu xanh, trên đầu là búi tóc linh xà xinh đẹp, trên tay cầm cần câu, cần câu đang lắc lư, rõ ràng là đã cắn phải mồi, nhưng người đó vẫn không có chút phản ứng, có lẽ đã dựa vào tay vịn ngủ rồi.

Khước Liên Y nhưng không nghĩ nhiều, bước một bước dài, định nhắc nhở: “Cá cắn câu rồi.”

Giọng nói của nàng rất nhỏ, nhưng thắng ở khoảng cách gần, người nọ vẫn nghe thấy.

Một tiếng kêu vang lên, đôi mắt đẹp chậm rãi mở ra, đối phương ngồi dậy xoay người lại, nhưng chỉ trong tích tắc như vậy, trong con ngươi của hai người đồng thời hiện lên vẻ kinh ngạc.

Khước Liên Y cau mày thật chặt: “Mẫu thân? Không, không đúng……”

Mẫu thân đã qua đời, hơn nữa nàng còn tận mắt nhìn thấy quan tài gỗ bị hạ xuống đất, người này có lẽ chỉ là người giống người mà thôi.

Nàng tự mình an ủi.

Đè nặng trái tim đang đập kịch liệt trong ngực, đến máu cũng muốn phun hết ra ngoài.

Trong đầu đột nhiên vang lên một giọng nói không đúng lúc: Cái này không phải quá giống sao? Mày lá liễu, mắt xếch, còn có một nốt ruồi nhỏ bên cạnh khóe môi, quả thực y như vừa buosc từ trong tranh ra ngoài.

Biểu cảm của nữ tử trước mặt

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp