Đã gần trưa, thời tiết khô nóng đến khó chịu.
Tập ma ma ngẩng đầu nhìn trời, quay đầu nói: “Phía trước có đình hóng gió gần hồ, chi bằng quận chúa tới đó nghỉ ngơi một lát? Lão nô đi lấy một ít đồ lạnh cho ngài giải khát.”
Khước Liên Y vừa định nói không cần phiền tới như vậy, nhưng nhìn thấy ánh mắt từ ái của trưởng bối dành cho mình lại có chút không đành lòng.
Có lẽ trong mắt vị ma ma này đây là cách tốt nhất người nghĩ ra được để đối tốt với nàng.
“Được, ta tới đó chờ ngài.” Tiểu cô nương mỉm cười.
Tập ma ma lại hỏi: “Quận chúa có kiêng kỵ hay sở thích gì không, lão nô nghe nói nhóm khuê tú trong kinh xưa nay đều thích quả ngọt hoặc là mật ong trên núi?”
“Ta cái gì cũng được, không chọn.” Đây là lời nói thật, nàng không có yêu cầu gì với chuyện ăn uống.
Nhìn theo bóng Tập ma ma rời đi, Khước Liên Y hít một hơi thật sâu, qua người đi theo hướng bà ấy vừa chỉ.
Đình hóng gió gần hồ…trong lòng nàng lẩm bẩm.
Trạc vương phủ lớn hơn nàng nghĩ rất nhiều lần, ven đường đi nàng tính toán có lẽ phải gấp hai gấp ba lần phủ tướng quân.
Xuyên qua cổng vòm, nàng thấy đình hóng mát bên kia.
Gạch ngói xanh, cột đình sơn son đỏ. Trong đình có một cái bàn nhỏ, bao quanh nửa vòng tròn là một chiếc ghế dài chạm khắc hoa rỗng.
Làm cho nàng bất ngờ là bên trong đình hóng gió còn có một bóng người đang nằm khác.
Bởi vì là trang phục mùa hè nên không khó nhìn ra thân yểu điệu hình.
Người
nọ đưa lưng v� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.