Mấy ngày qua đi, chiều tối u ám.
Những đám mây đỏ lửa dày đặc rực rỡ hòa cùng màu trắng cuối cùng cuối chân trời, phía sau là bóng tối vô tận.
Phố Lâm Lãng vẫn ồn ào náo nhiệt như thường lệ, nhưng chủ yếu đều những người bán hàng rong đang thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời thành, cũng với tiếng bước vội của thiếu niên về nhà.
Trước cửa Tề Vân Hầu phủ xuất hiện một chiếc xe ngựa xa hoa đến cùng cực, hai con ngựa kéo xe đều là hãn huyết bảo mã ngàn dặm khó kiếm, gió thổi rung bờm, chuông vàng trên cổ ngựa cũng kêu leng keng, có thể nói là vô cùng uy phong lẫm liệt.
“Gặp qua Vương gia, Vương phi.”
Đồ thị hành lễ cười nói, nhìn hai vị quý nhân cao quý khoa trương trước mặt, trong lòng khó nói nên lời.
Thật sự là hiếm thấy, phu thê bọn họ từ trước đến nay đều mắt cao hơn đầu, dựa vào tước vị trưởng bối để lại, hiếm có khi chủ động tới chủ động thăm hỏi, thậm chí có chuyện vui phát thiếp mời mọi người cũng không được vài lần, nhưng không ngờ tới sẽ có một ngày không nói một tiếng tìm tới đây.
Lạ, rất lạ.
Đồ thị mặt không đổi sắc, để thị nữ đi pha trà, sau đó ngồi bên tay phải Tuấn Dương Vương phi: “Không biết Vương gia, Vương phi đại giá quang lâm là vì chuyện gì?”
Tuấn Dương vương không trả lời, ngược lại cố ý hỏi: “Không thấy Tề Vân hầu?”
“Hầu gia và Định Quốc Công đi quân doanh, nói muốn bàn công việc.” Đồ thị đáp.
Tuấn Dương vương lộ ra vẻ mặt như chợt hiểu ra, gật đầu hai cái, ngón tay gõ trên ghế gỗ, phát ra âm thanh êm tai.
Cùng
l ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.