Thời gian Ôn Nịnh đi công tác đã được xác định vào tuần sau, bên phòng làm việc Thủ Đường đã giúp cô đặt xong khách sạn và vé máy bay, nhưng cô đã bỏ thêm tiền để lên ghế hạng nhất.
Cô không nói trước cho Thẩm Ngật, bởi vì không muốn anh đi cùng mình.
Một ngày trước khi đi Nam thành, Ôn Nịnh làm xong công việc về nhà, về đến nơi mới phát hiện ra Thẩm Ngật không có ở đây.
Nhưng một tiếng trước anh nói đã rời khỏi công ty, đây là chuyện gì?
Ôn Nịnh không mang theo chìa khóa, đành phải lấy di động ra gọi điện thoại cho anh.
Thẩm Ngật qua một lúc lâu mới nghe máy, âm thanh trầm thấp đầy từ tính, hơi thở hổn hển: "Có chuyện gì sao?"
Giọng nói mập mờ gợi cảm của anh, Ôn Nịnh vô cùng quen thuộc.
Cô sửng sốt một chút, ngữ khí như thường hỏi: "Có phải em đã quấy rầy anh rồi không?"
"Hử?" Thẩm Ngật không hiểu vì sao cô đột nhiên nói như vậy: "Không có."
"Tối nay anh có về không? Em không mang chìa khóa, nếu anh không về, em sẽ ra ngoài ở một đêm."
Thẩm Ngật cuối cùng cũng hiểu, thì ra Ôn Nịnh đã hiểu lầm anh.
Nhưng cô hiểu lầm anh ngoại tình, lại không tức giận chút nào sao? Vì sao còn có thể bình tĩnh nói chuyện với anh như vậy?
Cho dù anh ở cùng với người khác, Ôn Nịnh cũng sẽ không để ý sao?
Đôi mắt Thẩm Ngật tối sầm, nắm chặt di động, ngón tay gầy gò trắng bệch.
Ngay cả khi biết rằng cô có thể không quan tâm, anh vẫn giải thích rằng "Anh đang ở phòng tập thể dục, tắm xong sẽ quay lại."
Gần đây anh thường rời công ty sớm, dành thời gian đến phòng tập thể dục.
Ôn Nịnh bên kia im lặng hai giây, sau đó thanh âm mang theo sự không để ý cười: "Ngại quá, hiểu lầm anh rồi. Anh ở phòng tập thể thao nào, bây giờ em đi tìm anh, đợi lát nữa chúng ta ở bên ngoài ăn."
Thẩm Ngật báo địa chỉ phòng tập thể thao, cách chỗ bọn họ ở không xa, dưới lầu chính là trung tâm thương mại, có rất nhiều nhà hàng.
"Vậy anh ở đó chờ em một lát”
“Được.”
Cúp điện thoại, Thẩm Ngật nhanh chóng vào phòng tắm tắm rửa, thay quần áo sạch sẽ, xuống tầng.
Phòng tập thể dục này chia làm hai tầng, tầng trên là phòng tập thể dục tư nhân, tính riêng tư rất tốt. Dưới tầng là phòng tập thể thao bình thường, người lui tới rất nhiều.
Thẩm Ngật đi tới cửa đứng một lúc, phía sau truyền đến một giọng nói trẻ trung: "Lục Thư Dương, sao cậu cũng tới đây thế?”
Nghe đến cái tên này, Thẩm Ngật theo phản xạ thẳng sống lưng.
Lục Thư Dương cũng ở đây
Cậu đâu rồi?
Thẩm Ngật đang muốn quan sát mọi chỗ, bả vai đã bị người khác vỗ một cái, ngay sau đó một thiếu niên mặc áo ba lỗ quần đùi nhảy đến trước mặt anh, cười chào hỏi anh: "Không phải cậu nói ngày hôm nay sẽ đi thư viện sao?"
Nói đến đây, thanh âm thiếu niên im bặt.
Người trước mặt rất giống Lục Thư Dương, nhưng ánh mắt và thần thái khác hoàn toàn nhau.
Lục Thư Dương luôn cởi mở hướng ngoại.
Nhưng người đàn ông trước mặt lông mày thanh lãnh thành thục, ngũ quan thân hình càng
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.