Chiều hôm nay khi vừa trở về nhà, Tiêu Liêu có rất nhiều
người vây quanh nhà Cụ dọn đồ đạc, cậu sợ tới mức nắm chặt lấy lông Cụ, khẩn
trương hỏi Cụ: “Có chuyện gì vậy? Chuyện gì xảy ra, tại sao bọn họ lại tới
chuyển đồ đạc của nhà anh hả!"
Cụ biến trở lại hình người, đỡ Tiêu Liêu rồi giải thích
với cậu: “Ồ, cái này a, tôi quên nói với cậu, cách gia cố phòng ở cậu nói hồi
trước, chú Thành đã ra lệnh sửa sang lại tất cả các nhà trong bộ lạc theo cách
cậu nói, chỉ còn lại mấy nhà bên chúng ta là chưa làm.”
“Toàn bộ lạc?" Tiêu Liêu cả kinh, "Tôi nhớ rõ
bộ lạc các anh có không ít người đi, vậy nhà ở chắc chắn rất nhiều, lúc này mới
bao lâu, như thế nào đã, đã chỉ còn lại mấy nhà của các anh thôi?”
"Hả? Tại sao không thể?" Cụ cũng sửng sốt, hắn
không biết tại sao Tiêu Liêu lại nói như vậy, "Mọi người đều rất thuần
thục, hơn nữa trong bộ lạc nhiều người, nên làm càng nhanh, sao cậu lại cảm thấy
quá nhanh vậy?”
Ách —— sơ xuất rồi, quên mất đây là một đám dã thú trời
sinh có sức mạnh thần kỳ, thiên phú năng lực khác biệt, mà thực lực lại cực
mạnh! Cản bản không giống nhân loại, cho dù bọn họ không có công cụ tiên tiến
hiện đại thì cậu cũng không nên nghĩ rằng bọn họ sẽ làm rất chậm chạp và lạc
hậu.
"Aha, không phải, chỉ là tôi cảm thấy xây nhà hẳn là
rất tốn thời gian và công sức, các anh nên làm rất chậm mới đúng, cho nên mới
ngạc nhiên như vậy.”
“À, ra vậy, đúng rồi, người như các cậu không có thú
hình, sức lực chắc chắn không mạnh như chúng tôi, làm chuyện tốn sức như này,
hẳn là rất chậm.”
Nhìn khuôn mặt báo của Cụ làm ra vẻ mặt tự hỏi, Tiêu Liêu
trong lòng vừa thấy đáng yêu lại buồn cười, báo ngốc, chỗ các cậu có trình độ
cơ giới hóa rất cao, xây nhà rất nhanh, cao bao nhiêu cũng xây được.
Nhưng Tiêu Liêu không có ý định đi sâu vào vấn đề này,
bởi vì cậu vẫn còn một câu hỏi quan trọng hơn muốn biết.
“Vậy nhà chúng ta xây rồi, thì buổi tối chúng ta ngủ ở
đâu?”
"Nếu như không có chuyện gì bất ngờ, hẳn là tôi với
cậu sẽ ngủ ở nhà Kiều Kiều vài ngày, a ba và cha sẽ ngủ chỗ chú bọn họ.”
"Ồ, ra là vậy, khó trách Kiều Kiều trước khi đi nói
với tôi cậu ấy sẽ trở về nấu cơm trước." Tiêu Liêu hiểu rõ gật đầu, sau đó
chỉ vào những đồ đạc được mang ra hỏi: "Vậy những thứ này thì sao?"
"Xây cái lều rồi đặt vào trong là được, cũng không
có ai động vào.”
"Ồ."
Tiêu Liêu và Cụ cũng đến hỗ trợ, tất cả đồ đạc trong nhà
đều được chuyển ra ngoài, chất đống bên ngoài, họ dựng một cái lều đơn giản đề
che mưa, sau khi làm xong hết việc, nhóm thú nhân ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.