Ta Mở Nhà Trẻ Ở Dị Thế

Chương 63: A Kiều suýt chút nữa bị bắt đổi nghề


11 tháng

trướctiếp

“Tiêu ca ca đã chữa khỏi hẳn cho em rồi, bụng em không còn đau, cho nên không cần uống thuốc được không ạ?”

Đối mặt với biểu tình mong chờ và ánh mắt vô cùng đáng thương của đứa nhỏ, Liễu Phong nở nụ cười như khiến người ta đắm mình trong gió xuân, nhưng lời nói ra lại như gió lạnh có thể đóng băng người khác trong nháy mắt, “Không thể nha, uống thuốc mới nhanh khỏe được, ngươi cũng không muốn bụng mình cứ đau mãi đúng không?”

Nghe câu này biểu tình tiểu hồ ly nháy mắt trở nên suy sụp, trốn tránh hiện thực chôn mặt trong ngực Liễu Phong, lỗ tai đều cụp xuống, ô ô ô, quá khổ rồi, chú  đẹp như vậy, sao cứ thích ép người ta uống thuốc đắng thế?

Liễu Phong trấn an sờ đầu tiểu hồ ly, “Ngoan, thuốc lần này, không đắng đâu, ngoan ngoãn uống thuốc thì mới chóng khỏi được.”

“Ừm, vậy tiểu Vũ sẽ ngoan ngoãn uống thuốc ạ.” Tiểu hồ ly ủ rũ cụp đuôi gật đầu, mặt vẫn chôn trong ngực Liễu Phong không thèm ngẩng lên, thật ra trên người Liễu Phong luôn có một mùi hương kỳ lạ, nhưng không hiểu sao lại rất dễ ngửi, làm nhóc cảm thấy rất thoải mái.

Liễu Phong cẩn thận hỏi Tiêu Liêu về bệnh tình của tiểu hồ ly, Tiêu Liêu tường thuật lại đúng sự thật cho hắn, bao gồm thủ pháp trị bệnh mà cậu dùng, Liễu Phong quay đầu hỏi tiểu hồ ly, so sánh một chút, trong lòng liền có đáp án.

“Đại Xuyên, ngươi về lấy thuốc viên Bảo Hòa ta làm mấy hôm trước tới đây, mau lên.” Liễu Phong quay đầu phân phó thú nhân ngoan ngoãn đứng sau hắn.

“A, được!” Thú nhân tên Đại Xuyên đáp lại một câu rồi đi ra ngoài.

Vị này chính là? Tiêu Liêu dùng ánh mắt hỏi Cụ đứng cạnh mình.

“Là đại ca của ta.” Cụ nhỏ giọng nói với Tiêu Liêu.

Nga! Vẻ mặt TIêu Liêu bừng tỉnh, đây là người con cả có tú hình là voi của nhà chú Liễu a.

“Tiểu Tiêu?”

Liễu Phong đột nhiên gọi cậu, Tiêu Liêu theo bản năng đứng thẳng người: “Ta đây! Ngài gọi ta à?"

“Ừm, ngươi từng học y à?”

“A? Này, ta không hoc nghiêm túc lắm, chỉ là nghe giảng từ người khác thôi, nghe xong liền học được chút kiến thức về thảo dược, ta cũng sẽ tự mình đọc sách, tìm hiểu một chút về xoa bóp.” Tiêu Liêu thành thật trả lời.

"Ra là thế, nhưng vậy cũng khá tốt rồi, ta có chút căn cơ, ngươi có muốn đi theo ta học hỏi, về sau làm tộc y trong bộ lạc không?” Liễu Phong bình tĩnh gật đầu, sau đó thốt ra câu nói khiến người kinh ngạc.

“A?” Tiêu Liêu lập tức trợn to hai mắt, đây là “vừa ra khỏi hang sói, đã chui vào miệng cọp” sao, vừa mới thoát khỏi ngã rẽ may vá, đã có người muốn kéo cậu vào con đường làm đại phu? Cứu mạng! Cậu chỉ là một tên nghiệp dư đi tìm hiểu chút tri thức y học mà thôi, tiện thể học hai kỹ thuật thực dụng cho nãi ba ấu sư thôi! Cậu thật sự không muốn đổi nghề mà!

“À, ta không phù hợp lắm đâu, ta chỉ biết chút ít về phương diện này thôi, không có suy nghĩ muốn trở thành đại phu vĩ đại, hắc hắc hắc.” Tiêu Liêu mỉm cười từ chối, cậu chỉ muốn yên ổn làm thầy giáo của bọn nhỏ, tạm thời không có suy nghĩ chuyển nghề, cảm ơn.

“Ai, ta tưởng ngươi hiểu biết y thuật như vậy, là muốn làm tộc y chứ.” Liêu Phong tiếc nuối thở dài.

Không, trước mắt ta chỉ muốn kiên trì đi con đường ấu sư vừa dạy học vừa chăm trẻ thôi, cảm ơn. Tiêu Liêu thầm phun tào trong lòng.

“Nếu thế, ta cũng không ép ngươi, nhưng mà ngươi có thể giúp ta một chuyện được không?” Mắt Liễu Phong toát ra vẻ chờ mong nhìn Tiêu Liêu.

Bị một người trưởng thành nhìn chằm chằm, Tiêu Liêu cảm giác có ch

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp