“Tiêu ca ca đã chữa khỏi hẳn cho em rồi, bụng em không
còn đau, cho nên không cần uống thuốc được không ạ?”
Đối mặt với biểu tình mong chờ và ánh mắt vô cùng đáng
thương của đứa nhỏ, Liễu Phong nở nụ cười như khiến người ta đắm mình trong gió
xuân, nhưng lời nói ra lại như gió lạnh có thể đóng băng người khác trong nháy
mắt, “Không thể nha, uống thuốc mới nhanh khỏe được, ngươi cũng không muốn bụng
mình cứ đau mãi đúng không?”
Nghe câu này biểu tình tiểu hồ ly nháy mắt trở nên suy
sụp, trốn tránh hiện thực chôn mặt trong ngực Liễu Phong, lỗ tai đều cụp xuống,
ô ô ô, quá khổ rồi, chú đẹp như vậy, sao
cứ thích ép người ta uống thuốc đắng thế?
Liễu Phong trấn an sờ đầu tiểu hồ ly, “Ngoan, thuốc lần
này, không đắng đâu, ngoan ngoãn uống thuốc thì mới chóng khỏi được.”
“Ừm, vậy tiểu Vũ sẽ ngoan ngoãn uống thuốc ạ.” Tiểu hồ ly
ủ rũ cụp đuôi gật đầu, mặt vẫn chôn trong ngực Liễu Phong không thèm ngẩng lên,
thật ra trên người Liễu Phong luôn có một mùi hương kỳ lạ, nhưng không hiểu sao
lại rất dễ ngửi, làm nhóc cảm thấy rất thoải mái.
Liễu Phong cẩn thận hỏi Tiêu Liêu về bệnh tình của tiểu
hồ ly, Tiêu Liêu tường thuật lại đúng sự thật cho hắn, bao gồm thủ pháp trị
bệnh mà cậu dùng, Liễu Phong quay đ� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.