Mặc dù nói rằng trước đây Tiêu Liêu đã vô tình phát hiện nội tâm tài xế già cuồng dã của Để a cha, nhưng cậu không có ai để tâm sự cả — không tính Cụ, đó là cha hắn, cậu cũng không bàn chuyện cha Cụ với hắn; còn Kiều Kiều? Đứa nhỏ kia vừa nhìn đã biết rất ngây thơ, cái gì cũng không dấu được trong lòng, nếu cậu dám nói chuyện này với cậu ta, nhất định rất nhanh người khác sẽ biết được, hệ số nguy hiểm còn cao hơn so với Cụ, không được không được không được.

Mà Tiêu Liêu là một người chăm trẻ, nói thật, mỗi ngày cũng không dư bao nhiêu thời gian để nghĩ đến những chuyện đó, không tới mấy ngày sau liền quẳng chuyện này ra sau đầu, mỗi ngày chuyên tâm chăm sóc trẻ con.

Chỉ là hôm nay Tiêu Liêu phát hiện có một đứa trẻ, chính là tiểu hồ ly kia, hình như tâm trạng không tốt lắm, sáng sớm khi tới đây không giống như mấy ngày trước, tinh thần uể oải không phấn chấn, hình như có vẻ buồn ngủ, lúc đi đường đều là bộ dáng lâng lâng không có sức lực, cái này khiến Tiêu Liêu thầm nhớ trong lòng.

Chờ đến lúc bọn họ đến giờ đi học cậu nhóc vẫn là bộ dáng “lười biếng” kia, chờ cho đám nhóc bắt đầu chơi đùa, nhóc hồ ly càng lười không muốn động chút nào, cứ như vậy nhìn bọn họ chơi, nếu có đứa nhỏ nào muốn kéo nhóc chơi cùng, nhóc càng tỏ ra mất kiên nhẫn hơn, ngay cả Tiêu Liêu thăm dò hỏi nhóc, nhóc cũng có chút không kiên nhẫn.

Lúc nói chuyện còn vô tình nấc một cái, khiến Tiêu Liêu ngửi thấy mùi chua chua, chỉ là nhất thời cậu bị đứa nhỏ khác kéo đi chơi cho nên không nhớ tới, càng không thể suy nghĩ tiếp.

Càng làm Tiêu Liêu thấy có vấn đề là ở bữa cơm buổi trưa, nhóc hồ ly bình thường là đứa nhỏ ham ăn nhất, mỗi lần ăn cơm đều hăng hái ăn nhiều nhất, nhưng mà hôm nay, nhóc lại không hăng hái như vậy, lần ăn cơm này còn không thèm đi xếp hàng lấy cơm!

Điều này khiến chuông cảnh báo của Tiêu Liêu kêu vang, đem việc phân cơm quan trọng cho Cụ làm, còn chính mình đến cạnh nhóc hồ ly ôn nhu ôm nhóc, hỏi: “Làm sao vậy Tiểu Vũ, không thoải mái sao?”

Tiểu hồ ly ngoan ngoãn dựa vào lòng Tiêu Liêu, lắc đầu, nhỏ giọng nói: “Ưm vâng, không phải, Tiểu Vũ chỉ cảm thấy không đói, không muốn ăn cơm, còn có, có chút buồn ngủ.”

N�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play