Còn bị Để nhân cơ hội chạm trán hắn vào trán mình, Lan
Loan thoáng chốc trừng mắt, miệng ngậm hai ngón tay kêu ưm ưm, dù lắc đầu cũng
không thoát ra được.
Mà ngón tay trong miệng còn là của mình, không thể cắn,
cuối cùng đành phải rút tay ra, mặc kệ có dính nước miếng hay không, trực tiếp
bắt lấy tay chạm trên mặt mình của Để, "Buông ra!"
Để vô cùng thức thời buông lỏng tay, một lần nữa ôm lấy
người, chỉ là miệng còn không buông tha thậm chí còn dùng răng cắn nhẹ khớp
ngón tay cchisLan Loan, khuôn mặt bị Lan Loan đẩy đến biến dạng cũng không
buông ra, cuối cùng Lan Loan tàn nhẫn kéo mạnh ngón tay ra, lúc ngón tay rời
miệng còn phát ra tiếng “ba” thật lớn.
Sau đó, Lan Loan nhanh chóng nhét hai ngón trỏ vào miệng
Để, móc khóe miệng kéo mạnh sang hai bên, dùng sức kéo đôi môi mỏng đẹp trai
của Để a cha rộng như miệng ếch.
Lan Loan đắc ý lắc chân, hất cằm kiêu ngạo nói với Để:
“Hừ! Thế nào! Ngươi có nhận thua không?"
Miệng cắn cũng không được, đóng cũng không xong, chỉ có
thể há mồm như vậy, nhưng há mồm như vậy nước miếng sẽ chảy ra, vì thế Lan Loan
vừa nói xong hắn liền gật đầu, hàm hồ không rõ nói: “Hô, hô, a ừa ận.”
“Hừ! Không sai lắm.” Đầu nhỏ hơi ngửa, Lan Loan nhanh
chóng rút tay ra, còn chê bai lau nước miếng trên tay lên người Để.
Để cũng không tức giận, mà chỉ nhìn những ngón tay của
Lan Loan, đôi mắt sâu thẳm, chép miệng, cười nói: "Ngọt, ăn thật
ngon."
Dù không biết hắn nói cái gì ngọt, mặt Lan Loan cũng bùm
cái nổi lên hai rặng mây đo đỏ, giấu hai tay đi, giơ chân đá nhẹ vai Để một
cái, oán trách nói: “Ai cho ngươi nói, câm miệng! Tập trung đi đi, mau về nhà,
còn muốn ăn cơm không đấy?"
“Được rồi, ta câm miệng, muốn về nhanh thì ôm chặt ta.”
Để đột nhiên từ ôm thành cõng Lan Loan, sợ tới mức kẹo mạch nha trong tay Lan
Loan suýt chút nữa rơi xuống, sau đó hắn cong eo biến thành một con báo đốm to
lớn, Lan Loan lập tức dựa vào tấm lưng to rộng của báo đốm.
“Đồ khốn! Tự dưng làm vậy muốn dọa chết ta à?” Lan Loan
bắt được kẹo mạch nha, nằm ổn định trên lưng Để, sau đó vỗ mạnh lưng hắn một
cái.
Tiêu Liêu đi theo phía sau nhìn thú hình to lớn như vậy,
không thể tin được nhìn Để, cậu quay đầu hỏi Cụ: “Không phải anh nói, thú hình
dạng thoái hóa của anh là lớn nhất trong loài báo sao? Tại sao lại thế
này?"
Cụ cũng có chút xấu hổ, lúc trước hắn nói quá mức, quên
loại cha mình ra, vội vàng bổ sung.
"Uh, cái gì cũng có ngoại lệ, đây có thể là lý do
tại sao cha tô ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.