“Mang đũa ra đi.” Tiêu Liêu quay lại dặn dò Cụ.
Sau đó đẩy hũ đựng mạch nha ra khỏi đám trẻ con đang xúm
xít quanh mình, đi đến cái bàn dùng để chia cơm, để kẹo lên bàn nói: “Tới đây,
đều xếp thành hàng đi, Tiêu ca ca dạy các em ăn kẹo như thế nào!”
“A —— Được a!”
Cả đám nhanh chóng xếp hàng, tốc độ kia, làm Kiều Kiều
cùng Cụ nhìn đến sửng sốt, Cụ cười đưa một đống chiếc đũa cho Tiêu Liêu.
“Nào nào nào, đều nhìn nha, kẹo mạch nha phải ăn như vậy
mới có linh hồn, à không, là hương vừa ngọt còn rất thú vị, hì hì hì.” Tiêu
Liêulỡ mồm lỡ miệng, đành nhe răng cười giảm bớt xấu hổ, sau đó nhận lấy đôi
đũa Cụ đưa qua, kéo một đám kẹo mạch nha từ trong bình ra, sau đó mỗi tay cầm
một chiếc đũa, đảo kẹo mạch nha qua lại đến khi kẹo thành màu trắng, mới đưa vào miệng.
“Ừm! Thật ngọt!” Biểu tình hưởng thụ của Tiêu Liêu Khiến
cả đám trẻ con thèm thuồng, nhưng nội tâm Tiêu Liêu lại đang phun tào: Trời ạ
ngọt quá, hơi ngấy.
“Xem hiểu hết rồi sao?”
Đám nhỏ gấp không chờ nổi điên cuồng gật đầu.
“Vậy lại đây, anh chia kẹo cho các em!” Tiêu Liêu vẫy tay
với bọn nó, nhóm nhỏ nhanh chóng trật tự chạy đến trước mặt Tiêu Liêu.
Tiêu Liêu cầm tay nhỏ của bọn nó dạy ăn như thế nào, hài
tử học xong ăn đến vô cùng vui vẻ hưởng thụ, Cụ cùng Kiều Kiều và tất cả bạn
nhỏ đều nhận được phần kẹo mạch nha của mình vừa ăn vừa chơi, bị Tiêu Liêu lôi
kéo cũng ăn đường.
Nhìn đường sền sệt không cẩn thận dính trên râu Cụ, còn
có mặt báo bị ngọt đến nhăn nó, Tiêu Liêu không chút lưu tình nào cười nhạo Cụ.
Ngay khi tất cả mọi người đang vui vẻ đấu tranh cùng kẹo
mạch nha tự làm, đột nhiên có một cái hài tử hướng về phía cửa sổ hô to một
tiếng: “A ba!”
Tiêu Liêu quay đầu vừa thấy, lập tức bị dọa, aiya má ơi,
sao lại có nhiều người đứng nhìn vậy?
Chỉ thấy ngoài cửa sổ cùng cửa0 lớn, một đám đầu người
đen kịt, hơn nữa sắc trời cũng đã tối nên trông đặc biệt đáng sợ.
Mà lúc này Tiêu Liêu mới nhớ ra, đám nhỏ này sớm đã nên
đến giờ về nhà!
“A, ha hả, mọi người muốn nếm thử không? Mới vừa làm
xong, hương vị vẫn còn ổn, liền dùng đũa của hài tử nhà mình, hẳn là mọi người
không chê đúng không?” Tiêu Liêu thử thăm dò hỏi một chút.
“Nhìn là biết vừa là xong, nhìn thằng nhóc phá phách nhà
ta ăn như vậy liền biết là rất ngon, tuy rằng ta cũng khinh thường tiểu tử này,
nhưng ta cũng muốn nếm thử kẹo mạch nha
ăn ngon đến đâu nha.” Trọng Anh đẩy đám người ra, đi về phía Tiêu Liêu.
“A, được.” Thái Thái chủ động đưa đũa, dùng nước rửa
sạch, lau khô mới lấy một đống kẹo mạch nha đưa cho Trọng Anh.
“Ta thấy con khuấy khuấy như này rồi mới ăn, làm như vậy
sao?” Trọng Anh tự nhiên dùng đũa trộn kẹo mạch nha thành màu trắng.
“Đúng vậy, chính là như vậy, chú Trọng Anh thật lợi hại.”
Tiêu Liêu từ nội t� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.