“Chủ động tham gia vào bọn chúng, rút ngắn khoảng cách?”
Tiêu Liêu nói một phen làm Kiều Kiều lâm vào suy tư thật sâu, đồng thời cũng
làm hai thú nhân bên người sa vào cân nhắc.
Lúc này Tiêu Liêu lại nói chuyện, “Nhưng mà thân là người
lớn, mặc dù quan hệ cùng hài tử tốt như thế nào, các ngươi vẫn phải giữ vững uy
nghiêm của người thân là gia trưởng, không thể thiếu lực quản lý của một vị gia
trưởng đối với con trẻ, bằng không về sau hài tử thật sự sẽ vô pháp vô thiên,
không quản được nữa. Duy trì khoảng cách, bảo trì lực uy hiếp cần thiết, đây
mới là vị trí tốt nhất đối với gia trưởng.”
“Hình như ta đã hiểu một chút, chờ trở về ta nghĩ kĩ
lại.” Kiều Kiều chuyển đề tài, “Tiểu Tiêu ca, ca, ngươi có thể cho ta biết,
buổi chiều ngươi nói cái gì mà trẻ nhỏ ‘ tỳ vị thường không đủ, vận hóa vô lực
’ cho nên không thể ăn quá nhiều đồ khó tiêu hóa, là có ý gì a.”
Kiều Kiều thật sự cảm thấy Tiêu Liêu rất thần kỳ, biết
nhiều thứ lợi hại như vậy, không giống như mình, ngoại trừ làm chút việc nhà
cùng thêu hoa, sinh con cũng bình thường, ngay cả gương mặt này cùng tính tình
nhu nhược có thể thu hút người —— người kia nhà cậu thích.
Nhìn Kiều Kiều tròn mắt ham học hỏi, Tiêu Liêu thở dài,
tuy rằng có thể ngươi nghe không hiểu, nhưng mà giải thích một chút cũng không
tốn quá nhiều công phu.
“Tỳ vị không đủ, vận hóa vô lực, là từ một bác sĩ trung y
tên Vạn Toàn, à k ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.