Nghe được lời này, Tiêu Liêu và Cụ đều bất đắc dĩ nhìn nhau, Tiêu Liêu tỉ mỉ giải thích nguyên nhân cho Kiều Kiều.

Sau khi nghe xong, Kiều Kiều mới biết được mình đúng là đã đổ oan cho người ta, ngượng ngùng xin lỗi Cụ, “Xin, xin lỗi, ta hiểu lầm ngươi.”

“Ngươi, ngươi có đau không, ta, sức lực của ta rất lớn phải không.” Kiều Kiều hơi khom lưng nhìn cái chân bị cậu đá hai lần của Cụ, vội vàng gọi Tiêu Liêu, “Tiểu Tiêu ca, ngươi mau tới xoa xoa giúp Cụ đại ca đi! Ta dùng sức lớn như vậy, chân hắn nhất định là rất đau, ngươi mau tới đi.”

“A? Ngươi muốn ta giúp hắn xoa chân sao?” Tiêu Liêu kinh ngạc chỉ vào mình.

“Đúng vậy! Ngươi không xoa ai xoa, ta còn bận ôm hài tử, không tiện đâu, cho dù ta không ôm hài tử, ta cũng là người của Sơn Lang, làm sao có thể tùy tiện xoa nam nhân khác, à, chân thú nhân khác được?” Kiều Kiều nói như chuyện đương nhiên, hơn nữa bộ dáng nhìn còn rất có đạo lý, Tiêu Liêu cũng bội phục càng không nói được gì.

“Ngươi đá vậy mà lại kêu ta xoa, thật là.” Tiêu Liêu lắc đầu thở dài.

“Này còn không phải là vì ngươi sao.” Kiều Kiều hơi ủy khuất lẩm bẩm, “Nếu không phải vì lo lắng cho ngươi, làm sao lại tùy tiện đá hắn như vậy.”

“Được được được, là ta, là ta, là bởi vì ta, ngươi nói đều đúng, đều đúng.�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play