Hơn nữa ban đầu Để cũng là một người được bọn họ đề cử,
nếu không phải trước đó tình cờ cứu được Lan Loan về cần chăm sóc, mà chính hắn
cũng quá thích việc tư tế dạy học như nhồi thức ăn cho vịt, nếu không hiện tại
chức tộc trưởng này là của Để.
Mà có thể làm người được đề cử cho vị trí tộc trưởng, tuy
rằng Để luôn mang dáng vẻ ít nói không sợ chết, nhưng kỹ xảo thuyết phục của
hắn lại đứng hàng đầu, cho dù hiện tại Lan Loan không đồng ý, chờ đến buổi tối
mây chuyển sấm chớp lóe lên, tiếng sấm chớp mưa rơi, chỉ cần bên gối thổi gió
một tí—— vốn đây cũng không phải là chuyện xấu gì, vậy không phải đã nắm chắc
rồi sao?
Tuy rằng biết rõ Thành Man có chủ ý gì, nhưng Để vẫn đáng
xấu hổ động tâm, nghĩ đến đây hắn liền hơi không vui, liếc Thành Man một cái,
trầm giọng nói: “Bạn lữ Tiểu Phong, ngươi nói nhiều rồi.”
Đây là một câu uy hiếp, Thành Man hiểu được, thứ dùng để
uy hiếp không nằm ở câu đằng sau, mà là hai chữ “Tiểu Phong”.
Phải biết rằng, người kia của nhà hắn chính là nhờ vào vị
trước mắt này nuôi từng chút từ nhỏ đến lớn, rõ ràng không được trưởng bối cùng
cha mẹ chiếu cố, dưới tình huống như vậy hắn vậy mà không để đệ đệ Á Chủng chịu
một chút ủy khuất nào, cuộc sống trải qua không khác gì một gia đình yêu thương
Á Chủng, có thể thấy vị đại ca này yêu thương đệ đệ Á Chủng nhà mình bao nhiêu
cùng với thực lực mạnh mẽ của hắn.
Giống vậy, đệ đệ Liễu Phong thật ra cũng vô cùng tôn kính
cùng kính yêu như phụ thân đối với vị huynh trưởng này, nếu mình oán hận Để vài
câu trước mặt vị trong nhà, vậy thì xong rồi, mình phải biến về hình thú nằm
trong sân ngủ hết mấy ngày, còn không thể mò đến các dược liệu bảo bối của
người kia.
Vì thế hắn rất thức thời câm miệng, dùng ánh mắt ý bảo
mình sẽ nghiêm túc nghe Để nói.
Để rất vừa lòng với sự thức thời của hắn, tiếp tục nói:
“Đây là chuyện tốt, một nhà chúng ta đều đồng ý.”
Hắn nhìn Lan Loan một cái, Lan Loan nhìn thẳng hắn, gật
gật đầu, “Này đối Tiểu Tiêu cùng đám hài tử kia, thậm chí là cả bộ lạc mà nói
đều là chuyện rất tốt, chỉ cần Tiểu Tiêu đồng ý, ai cũng không nói được gì.”
“Theo lời chú Thành, vậy để cháu đi theo A Kiều đi, một
mình cậu ấy nếu lo liệu việc này nhất định sẽ có nhiều việc làm không xuể, nếu
thật sự làm không hết, chúng ta lại suy xét tìm thêm mấy người nguyện ý hỗ
trợ.” Cụ nói, nghĩ thầm: Đi theo A Kiều liền không cần ra ngoài cũng không dễ
bị bắt đi làm việc, lại có thể ở cùng cậu, thân là một thú nhân thành niên, hắn
không tin mình còn không quản được mấy đứa nhỏ nghịch ngợm đó.
“Được! Đều làm theo các ngươi nói đi.” Thành Man vung bàn
tay lên, xoay người cười với Tiêu Liêu nói: “Tiểu Tiêu này, đã nói đến mức này
rồi, cháu còn muốn từ chối việc này sao?”
Tiêu Liêu lắc đầu như trống bỏi, đôi mắt đỏ hồng ầng ậng
nước mắt, cậu hít hít mũi, thanh âm hơi nghẹn ngào, nói: “Chu Lan, chú Để, Cụ,
còn có chú Thành, mọi người đối với cháu tốt quá, cháu, cháu nhất định sẽ làm
thật tốt! Nhất định không để mọi người thất vọng!”
Dứt lời cậu đứng dậy cúi người một cái thật sâu với mọi
người, sau đó lau khóe mắt ướt át, khiến Lan Loan bật cười trêu chọc, “Ngươi
xem đứa nhỏ này, chỉ có chút chuyện không đáng giá này vậy mà còn cảm động đến
khóc, vậy nếu sau này đối tốt với ngươi thêm chút nữa, có phải ngươi liền lấy
thân báo đáp không? V ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.