Lan Loan nhướng mày nói: "Yo, ra là đã
tính trước rồi nha.”
“Hắc hắc.” Trùng Anh với Huỳnh cười mà
không đáp.
“Tiểu Tiêu, việc này còn phải xem ý của
cháu, nhà chú ít người, mang theo đám nhóc kia cũng vui, dù sao bọn họ
cũng không phải chỉ nhờ vả cháu không công. Đây là chủ nhân của một bầy khỉ
linh, muốn chiếm chỗ tốt của họ nhưng cơ hội lại không có nhiều lắm, hắn nghĩ,
Cụ và Đại Thạch Đầu đều sẽ rất vui. “Vẻ mặt Lan Loan hoàn toàn là bộ dạng xem
kịch vui nhìn chằm chằm mấy người đang đánh chủ ý lên Tiêu Liêu kia.
Tiêu Liêu nghe vậy rất cảm động, mấy ngày
nay cậu đã gửi gắm tâm tình vào đám nhóc này rất nhiều, một mình lẻ loi tới thế
giới xa lạ, không quen biết ai, đồ vật cũng kỳ lạ, chẳng lẽ cậu không muốn trở
về ư? Không có khả năng, chính là làm thế nào để trở về? Dù cuộc sống ở thế giới
bên kia có khổ cực thế nào, thì đó cũng là thế giới của cậu, nhưng cậu không
biết đường về, chẳng lẽ là tìm chết sao? Lỡ như——thất bại thì sao?
Cho nên cậu sống ở đây thật cẩn thận, chỉ
cần sống liền có hy vọng, May mắn, cậu gặp được đám nhóc này, khiến cậu cảm
nhận được cảm giác quen thuộc, khiến cậu cảm thấy an tâm.
Lan Loan mỉm cười, nhìn vào đôi mắt đầy
cảm kích của Tiêu Liêu, đứa trẻ này thực sự cất giấu không ít tâm sự trong
lòng.
“Cháu, cháu muốn, muốn trông bọn trẻ, dạy
chúng, cùng chơi đùa.” Tiêu Liêu ngẩng đầu nhìn mấy vị phụ huynh, “Cảm ơn mọi
người đã nguyện ý tin tưởng tôi, về việc báo đáp, mọi người nói trực tiếp với chú Lan
đi, đều là chú ấy làm
chủ, tôi không sao cả.”
“Ai nha nha, ta biết ngay sẽ thế này mà,
tiểu Loan Loan được hời rồi.” Tố Diệp bất đắc dĩ nhún vai.
“Hừm.” Những người khác cũng học Tố Diệp,
nhún vai.
“Hắc hắc hắc, đây chính là các ngươi tự
nguyện, không liên quan đến ta nha.” Lan Loan một bộ được hời còn khoe khoa ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.