Sau đó đám nhóc liền đi theo Tiêu Liêu, nghiêm túc lặp lại chữ "a" nhiều lần, cũng dưới sự sửa chữa của Tiêu Liêu, chữ viết dần trở nên đều đặn hơn, không nói có đẹp hơn nhiều hay không, nhưng từng nét bút đều viết cực kỳ ngay ngắn.

Tiêu Liêu cảm thấy thời gian không sai biệt lắm, xóa đi chữ viết của mình và đám nhóc, để đám nhóc viết lại một lần nữa.

Một lần này đám nhóc đều viết thực nghiêm túc, từng nét từng nét một, lâu lâu lại dùng tay lau mặt, cọ một ít tro bụi lên mặt còn không biết.

Tiêu Liêu nhìn một màn này chỉ cảm thấy nội tâm mềm mại, đám nhóc này thật sự quá ngoan, Tiêu Liêu không biết nghĩ tới cái gì, hốc mắt đột nhiên đỏ lên, cậu vội vàng quay đầu chớp chớp mắt, chờ cỗ nhiệt ý trên hốc mắt biến mất mới xoay người lại.

Trùng hợp lúc này hươu sao nhỏ viết xong đầu tiên, cậu vui vẻ nhìn về phía Tiêu Liêu, vừa vặn mặt đối mặt, cậu mơ hồ cảm thấy có gì đó không thích hợp, nhưng niềm vui học được cách viết chữ thật nhanh đã làm cảm giác này biến mất.

Cậu chỉ vào chữ viết của mình, “Em viết xong rồi!”

Một chữ ngay ngắn chỉnh tề, còn có nét mềm mại của trẻ con, Tiêu Liêu dịu dàng cười với cậu, "Phân viết tốt lắm, không chỉ đúng mà còn đẹp nữa, sau này nhất định cũng phải viết đẹp như hôm nay đó."

Nghe được lời khen, hai mắt cậu sáng lên, dùng sức gật gật đầu, “Dạ! Phân Phân sẽ như vậy!”

“Nhìn em! Mau nhìn em!” Mặt khác, ba đứa nhỏ kia cũng viết xong, đều lôi kéo Tiêu Liêu tới nhìn xem chính mình viết thế nào.

Tiêu Liêu bị kéo tới ngã trái ngã phải, cười đáp, “Được, được, để anh xem là được chứ gì, ha ha ha.”

Đám nhóc được Tiêu Liêu đáp lại cũng không kéo cậu nữa, buông tay chờ câu trả lời.

Tiêu Liêu nghiêm túc xem từng chữ một, sau khi viết chữ một cách nắn nót, đặc điểm của mỗi người cũng thể hiện trên nét chữ, ví dụ như chữ do hổ nhỏ viết rất có lực, bên trong lộ ra từng cỗ khí phách.

Chữ viết của ưng nhỏ lại không quá mạnh mẽ như vậy, cũng không quá cứng nhắc, ngang dọc đều có chút cảm giác tự nhiên phóng khoáng, nhưng nét chữ rất đều đặn không tán loạn.

Mà thỏ con thì lại khác ba đứa còn lại, nếu nói hươu sao nhỏ viết đẹp nhất trong bốn đứa, thì chữ của thỏ con lại thanh tú nhất, nội liễm lại không ngại ngùng.

Từ chữ nhìn người, vậy mà lại ở trên người đám nhóc này thể hiện rõ ràng, Tiêu Liêu nhìn âm thầm gật đầu.

Sau khi xem xong, Tiêu Liêu không có nói ai vi�

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play