Sau
khi rửa sạch mặt đất, những động vật có móng vuốt như nhóm mèo nhóm chó đều đi
phía trước đào hố những chỗ được đánh dấu!
Tiêu
Liêu nhìn liền cảm thấy có chỗ không đúng, sau đó đột nhiên nghĩ tới.
“Này
này này!” Tiêu Liêu vội vàng chạy tới ngăn cản, “Trước tiên đừng đào, nền không
phải đào như vậy!”
Tiêu
Liêu gào lớn thú nhân có mặt đều ngây ngẩn cả người, tiểu gia hỏa được ôm vào
trong ngực cũng bị dọa giật mình một cái, ngay cả Lan Loan cũng không nghĩ tới
thanh âm Tiêu Liêu còn có thể lớn như vậy.
Tiêu
Liêu vừa thấy tất cả mọi người đem ánh mắt hướng về phía chính mình, mặt liền
đỏ lên, có chút khẩn trương đi đến nơi Thành Man đứng.
Thành
Man cũng nhấc tay ý bảo những thú nhân đó tạm dừng động tác.
“Làm
sao vậy Tiểu Liêu?” Thành Man cũng không hiểu vì sao Tiêu Liêu đột nhiên kêu
dừng.
“Chú
Thành, đào như vậy không đúng……” Sau đó Tiêu Liêu liền một bên tay an ủi tiểu
gia hỏa, một bên nói với Thành Man một ít đồ vật cần chuẩn bị, cậu nhớ mang
máng đất để làm nền trộn cát vàng là tốt nhất, bên trong thêm chút đá vụn cùng
các loại cỏ khô đặc biệt là lau sậy, liền nói rõ ràng tất cả với Thành Man.
Sau
đó Thành Man rất nhanh phân phó xuống, một bộ phận người đi chuẩn bị vật liệu,
một bộ phận theo yêu cầu tiếp tục đào nền đất.
Ngừng
một lát dồn sức đào xuống, dã thú uy phong cũng biến thành mặt mày đầy tro bụi,
hơn nữa đào đất cũng gồ ghề không bằng phẳng, nhưng mà Tiêu Liêu cũng không
thèm để ý, trước đào tốt đã, còn lại đều dễ nói.
Cứ
như vậy, khi nơi này đã đào xong, trời cũng sắp tối, cơm trưa đều là Lan Loan
mang lại ăn, những thú nhân làm việc cũng không trở về, sau khi đào đúng yêu
cầu về hình dạng và chiều sâu các thú nhân cũng đều mỏi mệt, rất nhiều hình
người đều không biến về hình người, trực tiếp nằm bẹp trên mặt đất nghỉ ngơi.
Lúc
này Thành Man đi tới, đưa Tiêu Liêu tới trước mặt chúng thú nhân, trịnh trọng
nói: “Ngày mai lúc xây dựng, ngôi nhà này, nền nên làm như nào, đều sẽ do Tiêu
Liêu trợ giúp các ngươi, các ngươi nên nghe hắn nói, có bất mãn gì trực tiếp
tới tìm ta, nếu ai dám làm khó dễ người ta, ta không ngại cùng ngươi luận bàn
một chút, có nghe hay không?”
“Nghe
rõ tộc trưởng!” Mọi người cùng nhau trả lời, trong đó còn kèm theo vài tiếng
thú rống.
Tiêu
Liêu theo ý của Thành Man đứng ra nói chuyện, “Việc này, mọi người đều vất vả,
ta chỉ là ở bên cạnh cho một ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).