"Ngon không?"
Đột nhiên Tiêu Liêu lên tiếng nhưng Cụ, người đang cầm kem nghiên cứu cách ăn thế nào, vừa định đút vào miệng gặm một cái thì bị dọa sợ. Hắn giật mình, suýt nữa làm rơi kem trong tay.
Tiêu Liêu thấy dáng vẻ chột dạ của hắn thì cười giễu, nói: "Sao? Còn chưa ăn đúng không? Được rồi, em đợi anh ăn hết."
"Không, không, không không, không, không phải. Anh chỉ muốn nhìn chút thôi."
Cụ vội vàng xua tay phủ nhận. Quả thật hắn rất muốn nếm thử xem kem có vị gì nhưng thấy sắc mặt của Tiêu Liêu thì hoàn toàn không dám nghĩ đến nữa. Tuy Tiêu Liêu cười nhưng lại là cười giễu. Trời lạnh vậy mà đối diện với nụ cười giễu của Tiêu Liêu khiến hắn lạnh thấu tim gan.
"Anh đang gấp cái gì vậy? Anh sợ cái gì? Em cũng không có nói là sẽ không cho anh mà. Chỉ là anh nghĩ giúp em xem, mới sáng sớm mà anh đã lấy thứ này ra ăn, rốt cuộc anh muốn làm gì đây?" Tiêu Liêu càng nói khuôn mặt càng ít biểu cảm.
Sáng sớm tinh mơ, còn là mùa đông mà muốn ăn vụng kem ở đây? Em không cho anh ăn hay là cố ý giấu đồ ngon đi? Hay là nói anh ỷ vào cơ thể cường tráng nên chuyện gì cũng dám làm? Còn để lời em nói vào tai không?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT