Cuối cùng chia thế này. Trong nhà có ba phòng ngủ nên Tiêu Liêu, Lan Loan, Kiều Kiều và Liễu Phong ngủ trong phòng ngủ chính. Bắc Mộc và Đại Xuyên ngủ trong một căn phòng nhỏ. Những người còn lại chen chúc trong một căn phòng lớn khác.
Cứ ghép như vậy cũng yên ổn qua một đêm. Ngày hôm sau bão tuyết cũng đã qua, tuyết lại rơi dày bằng ba ngón tay.
Buổi sáng ăn nhẹ một chút vì Tiêu Liêu sợ ăn thêm dầu mỡ sẽ không tốt cho cơ thể. 
Trước khi đi, Thành Man chợt dừng bước, quay đầu nói với Tiêu Liêu: "Chú chợt nhớ tới, Tiểu Tiêu, danh tiếng của cháu trong bộ lạc rất tốt. Những người bên cạnh chú đều muốn để cháu làm tư tế của bộ lạc. Dù sao tư tế hiện tại đã già rồi, cháu rất thích hợp."
"Dạ? Cái này..." Tiêu Liêu ngơ ngác. Chuyện gì nữa vậy?
"Cháu muốn làm tư tế của bộ lạc không?" Thành Man hỏi với vẻ mặt nghiêm túc.
"Cái này… Cháu… Cháu không nghĩ tới. Hơn nữa cháu cũng cảm thấy cháu không thể đảm nhận chức vụ này, cháu cũng không thích hợp."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play