"Được thôi, ý tưởng này của em rất tốt. Không sao, hai người mời anh về dạy là được rồi!" Tiêu Liêu vỗ ngực, vẻ mặt vô cùng khí phách.
"Nếu đứa bé thật sự là một bé giống cái vậy thì anh cũng có con gái rồi. Em xem, mỗi ngày anh đều chăm một đám nhóc, ngoại trừ tiểu giống cái kia thì đều là mấy thằng nhóc. Thật ra anh cũng muốn có một cô bé. Em biết không? Con gái đáng yêu, nhỏ bé, mềm mại còn thân thiết." Tiêu Liêu càng nói thì giọng càng nhỏ dần. Cậu từ từ kề sát mặt Kiều Kiều thì thầm với cậu ấy, Kiều Kiều cũng bị cậu chọc cười.
"Ha ha ha, cũng đúng. Bên này con gái ít, nếu sinh được một đứa con gái thì không biết được bao nhiêu người cưng chiều đây? Chuyện này rất tốt." Kiều Kiều cũng học theo cách thì thầm của Tiêu Liêu.
Sau khi nói xong, hai người nhìn nhau cười, trong lòng đều mang theo chờ mong.
Dưới bóng râm của cây nhỏ, người lớn và đám nhóc tụ tập lại một chỗ. Nào là chơi trốn tìm, đại bàng bắt gà con khiến đám nhóc rất vui vẻ, tiếng la hét phấn khích vang lên không ngừng. Dù đám nhóc chơi mệt đến thở hồng hộc, mồ hôi đầm đìa, khuôn mặt đỏ bừng thì cũng không nỡ nghỉ dù một lát.
Tiêu Liêu cũng chơi với chúng nhưng cậu đã kiệt sức. Khó khăn lắm Cụ mới thay thế để cậu nghỉ ngơi một lát.
"Ha ha, tinh lực đám nhóc kia quá tràn đầy. Anh không nổi rồi, anh mệt sắp chết đi được mà chúng còn chơi mãi không chịu nghỉ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT