Sau khi Võ Chí Huy bị đưa đi, Tần Sùng
Vũ bảo Đổng Phong phụ trách điều tra xí nghiệp may mặc của Hồng Chí Cương, còn
anh thì chuẩn bị đến Kinh Đại một chuyến nhưng nửa đường lại bị thư ký của
trưởng phòng Lục gọi đi.
Năm nay trưởng phòng Lục hơn năm mươi
tuổi nhưng tóc lại bạc hơn nửa đầu. Ông phụ trách toàn bộ phòng nghiên cứu và
phát triển kinh tế nên áp lực trên vai rất lớn. Khi Tần Sùng Vũ đến thì thấy
ông đã tháo kính ra đang véo sống mũi, lúc ngẩng đầu lên anh thấy mắt ông đầy
tơ máu đỏ liền đoán được có lẽ mấy ngày rồi ông chưa nghỉ ngơi nên chứng đau
nửa đầu tái phát.
"Em ngồi đi!"
Anh muốn đi sang xoa bóp cho ông một
cái nhưng đối phương không để anh có cơ hội động thủ.
Trưởng phòng Lục đeo kính trở lại như
cũ nhưng cũng không che được vết nhăn sâu giữa hai hàng chân mày: "Chuyện
bận rộn trong tay giải quyết thế nào rồi??
Tần Sùng Vũ: "Vấn đề của nhà máy ở
Hà Bắc đã được giải quyết. Tạm thời không còn khó khăn nữa."
"Vấn đề của nhà máy đó là khó khăn
nhất mà em giải quyết nhanh vậy sao?"
Trưởng phòng Lục nhìn anh bằng một ánh
mắt đầy tán thưởng, sau đó lại nghiêm mặt nói: "Thầy gọi em đến đây là
muốn hỏi em một chút về chuyện chuyển ngành. Thầy đang rất cần nhân ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.