Đến Kinh Đại, Tần Sùng Vũ liền dừng xe.
Anh là học trưởng tốt nghiệp ở Kinh Đại nên đã quá quen thuộc nơi này. Đầu tiên
anh dẫn cô và Tống Xuân Yến đi làm thủ tục nhập học, nhận phiếu ăn, ga trải
giường và những thứ khác. Sau đó Tần Sùng Vũ mới đưa hai cô đến ký túc xá nữ.
Chuyên ngành của Nhan Chiêu Nhược và
Tống Xuân Yến không giống nhau nên không thể ở chung phòng ký túc xá nhưng may
mắn là được ở cùng một khu nên không cảm thấy tiếc. Đầu tiên là anh giúp Tống
Yến Xuân thu dọn hành lý, sau đó ba người cùng đi xuống lấy hành lý của Nhan
Chiêu Nhược.
Xuống dưới lầu, Nhan Chiêu Nhược lấy
hết hành lý ra khỏi xe, cười nói: "Như vậy là được rồi, anh trở về đi! Hôm
nay vất vả cho anh rồi, cảm ơn đoàn trưởng Tần."
Cô không muốn để bạn cùng phòng nhìn
thấy Tần Sùng Vũ, cũng không muốn Tần Sùng Vũ nhìn thấy bạn cùng phòng của cô.
Trong mắt Tần Sùng Vũ thoáng qua một ý
nghĩ sâu xa. Anh nhìn chằm chằm cô hai giây, bỗng nhiên nghiêm túc nói:
"Đoàn trưởng Tần là để em gọi sao? Gọi là ‘anh’¹."
¹: Trung Quốc chỉ có 2 ngôi xưng ni (tôi) - wo (bạn) nên
ở đây ý của Tần Sùng Vũ là muốn Nhan Chiêu Nhược gọi là ca, nghĩa là anh. Nhan Chiêu Nhược nhíu mày, không nhanh
không chậm lặp lại từng chữ vừa rồi: "Cảm ơn, đoàn, trưởng, Tần!"
Tần Sùng Vũ yên lặng một lát. Sau đó
bỗng nhiên vươn một bàn tay to lớn ra xách lấy túi hành lý được cô ôm trong
lòng, sau đó vòng qua cô đi vào ký túc xá.
Nhan Chiêu Nhược không ngờ anh lại đột
nhi� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.