Úc San San còn đang làm việc trong bệnh viện, mặc áo blouse
trắng đi dạo trong các phòng bệnh của khoa, bộ dáng của cô ta không tệ, làn da
cũng trời sinh đủ trắng, đi tới đâu cũng có rất nhiều người khác phái âm thầm
nhìn chằm chằm cô ta, đây luôn là vốn tự hào nhất của cô ta.
Lúc đi làm so với đồng nghiệp luôn
nghiêm túc, mặt không cảm xúc, cô ta đối với bệnh nhân luôn rất dịu dàng, bệnh
nhân có chỗ nào không hiểu tìm cô ta, cô ta đều sẽ kiên nhẫn giải đáp, cách xử
thế như vậy, kỳ thật cũng là trước đây một chút học được. Không có cách nào, cô
ta không giống như các đồng nghiệp trong bệnh viện, nhà ở địa phương, người
thân rải rác ở các vị trí địa phương khác nhau, chỉ cần đến bệnh viện nói
chuyện, người thân có thể giúp giải quyết. Kể cả cô ta có trưng khuôn mặt lạnh
nhạt khi đi làm, cũng hoàn toàn không sợ bị bệnh nhân khiếu nại với lãnh đạo,
bởi vì bị sa thải còn có thể về nhà nghỉ vài ngày, chậm rãi tìm lại công việc.
Nhưng cô ta không thể, cô ta không có bất kỳ mối quan hệ nào, mỗi lần cố gắng
leo lên một nơi tốt hơn, là thông qua một số thủ đoạn không thể nhìn thấy, làm
như vậy mặc dù có thể đạt được lợi ích nhưng sẽ không được tôn trọng và khẳng
định trong mắt mọi người, vì vậy một khi bị sa thải, cô ta thậm chí không có
nơi để sống.
Về phần trở về quê hương? Vậy thì
thà chọn chết, cô ta đã cố gắng để đi đến bước này ngày hôm nay, làm thế nào có
thể sẵn sàng trở lại nơi nghèo đói lạc hậu, hơn nữa cha mẹ là trọng nam khinh
nữ, cô ta trở về sẽ chỉ bị cha mẹ và anh em quanh co gõ xương hấp tủy, vắt kiệt
tất cả giá trị của cô ta và cuối cùng đá cô ta ra.
Gần đây trong phòng bệnh có một vị
sĩ quan trẻ tuổi tuấn lãng, tuy rằng chỉ là một trung đội trưởng nho nhỏ nhưng
vừa nhìn đã biết thuộc dạng dễ bị lừa gạt, ánh mắt trong trẻo, bị cô ta quan
tâm thêm hai câu tai liền đỏ lên, lại còn ngồi ở phòng bệnh ra vẻ trấn định,
đàn ông như vậy vô luận là giải trừ tịch mịch* hay là tiến tới hôn nhân đều rất
thích hợp, Úc San San liền có chút động tâm tư.
*Ý là tìm người giải sầu, mập mờ
Cô đã buông tha bên phía Tần Sùng
Vũ, người đàn ông kia mềm lòng chỉ nhắm vào người nhà của anh, ở bên ngoài liền
lạnh như một khối băng, mắt cũng sắc, liếc mắt một cái liền nhìn thấu những tâm
tư nhỏ bé của cô ta, căn bản không phải cô ta có thể khống chế được. Cho dù sử
dụng chút thủ đoạn dơ bẩn cùng anh thành đôi, cũng khẳng định bị anh nắm chặt
đến gắt gao. Cô ta hy vọng đàn ông của mình là quyền cao chức trọng nhưng không
hy vọng đối với mình cũng cao cao tại thượng, cho nên vị quan quân trước mắt
này càng phù hợp với yêu cầu của cô ta.
Úc San San buông kẹp hồ sơ bệnh án
xuống, đột nhiên khom lưng sờ bàn tay to của sĩ quan trẻ tuổi đặt bên ngoài
chăn, sau đó ra vẻ không vui trừng mắt nhìn anh ta một cái, nũng nịu trách cứ
nói: "Trời lạnh như vậy, anh còn đặt tay ra ngoài chăn!”
Nói xong xốc chăn lên, nhét tay anh
ta vào trong chăn, ngón tay giống như vô tình lướt qua lồng ngực cường tráng
cứng rắ ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.