Tim Sở Thần An đập thình thịch.
Là giọng nói của Lam Hoài.
Cậu thận trọng thở một hơi và cảm thấy
rằng các tế bào trong cơ thể cũng đang lo lắng.
Nụ hôn lạnh lẽo này kéo dài rất lâu,
một đôi tay khác của người nọ ôm vai cậu.
Cậu không dám nhúc nhích dù một chút,
chỉ mong loại cảm giác này nhanh chóng biến mất.
Tuy nhiên, Lam Hoài vẫn hôn cậu như cũ.
Từ trán đến cằm lạnh lẽo như muốn xuyên vào da thịt cậu.
"Vì sao lâu như vậy An An mới về
nhà?" Giọng nói lạnh lẽo của Lam Hoài truyền vào tai Sở Thần An, ngón tay
hắn vuốt ve lông mày cậu.
Lông mi Sở Thần An khẽ run, cậu không
dám trả lời câu chất vấn cực kỳ áp bách của Lam Hoài.
Gió đêm mát mẻ, còn quanh quẩn tiếng
huyên1 du dương làm cho không khí càng trở nên quái dị.
Huyên1 (埙): là một loại sáo hình cầu, có nguồn gốc từ Trung Quốc.
Sở Thần An nhắm chặt hai mắt, xung
quanh tối đen nên cậu chỉ có thể cảm nhận được Lam Hoài đang chậm rãi vuốt ve
mình.
Khóe môi bị cắn còn hơi đau nhói thì
cậu lại cảm nhận được Lam Hoài đang hôn cổ cậu.
Đột nhiên, có một cơn đau khác từ cổ
truyền đến.
Lam Hoài khẽ cắn cổ cậu, cọ xát bên tai
Sở Thần An: "Anh không thích An An trốn tránh anh."
Trong lòng Sở Thần An sợ hãi. Ngay sau
đó lại là một trận hôn khác.
Sở Thần An lạnh đến mức run rẩy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.