Nhìn dáng vẻ đáng yêu khi lo lắng của Sở Thần An vì muốn
che đậy, đôi môi mỏng của Bùi Diễn cong lên, con ngươi lãnh đạm hiện lên một nụ
cười.
Sở Thần An khẽ cắn cánh môi hồng hào, cậu không rõ vì sao
Bùi Diễn lại cười.
Cậu căng thẳng và hỏi: "Anh cười cái gì?"
"Không có gì."
Ánh mắt Bùi Diễn đặt trên hàng mi cong vút của Sở Thần
An. Bóng dáng cao lớn của hắn giống như một tầng xâm nhập bao phủ quanh người
Sở Thần An làm cho Sở Thần An cảm nhận được sự áp bách vô tận.
Cậu cuống quýt xoay người, nhìn về phía tủ gỗ lim.
Đôi mắt sáng ngời trong suốt của Sở Thần An khẽ run rẩy,
yếu ớt mà lấp lánh. Đáng thương đến mức khiến người ta muốn ức hiếp.
Cậu vươn tay lần nữa thử kéo cửa tủ, mấy quyển sách trong
tủ cũng theo động tác của cậu đụng vào cửa tủ, "rầm" vài tiếng khiến
Sở Thần An sợ hãi vội vàng rụt tay lại.
"Cậu muốn mở cái tủ này ra?" Bùi Diễn hỏi.
Hắn cúi đầu liếc mắt nhìn quyển sách Sở Thần An đang cầm.
Sở Thần An ngửa đầu, đang rối rắm không biết phải làm thế
nào mới có thể mở được tủ ra mà không để mình bị đập choáng váng.
Đang lúc cậu đang suy nghĩ, vừa nghe tiếng thì gật đầu
theo bản năng.
Bùi Diễn đặt quyển sách trong tay lên tay kia của Sở Thần
An, thản nhiên nói: "Lui ra sau."
Sở Thần An nhìn Bùi Diễn thì thấy tay hắn kéo khóa một
nửa cửa rồi vội vàng lui ra phía sau một thước.
Bùi Diễn quay đầu lại nhìn Sở Thần An, sau khi xác nhận
cậu đã đứng xa thì trực tiếp kéo một nửa cửa tủ ra, mặc cho những quyển sách
lộn xộn chồng chất ầm ầm ngã xuống.
Sở Thần An sợ tới mức bả vai run rẩy, cái tủ gỗ này cao
chừng hai mét, sách bên trong vừa nặng vừa dày, hơn nữa đều đã chật kín tủ.
Ngay sau khi cánh cửa mở ra, những quyển sách này sẽ
nhanh chóng sụp đổ và người bình thường không thể né kịp. Mà Bùi Diễn lại có
thể nhẹ nhàng nghiêng người để tránh đi, phản ứng cực kỳ nhanh.
Sở Thần An sững sờ nhìn.
Ánh mắt Bùi Diễn lạnh lùng, đường nét ngũ quan đường nét
hoàn mỹ, có sức hấp dẫn của hormone trưởng thành và cũng là kịch độc khiến
người ta không thể thở nổi.
Vành tai Sở Thần An đỏ rực, sau đó ánh mắt cậu chuyển
hướng nhìn đồ đạc trong tủ gỗ lim.
Trong tủ gỗ lim cũng có hàng chục dãy giá sách, trên mỗi
dãy có một ô dài đặt một cuốn sách duy nhất.
Sở Thần An tìm theo số hiệu thì thật sự tìm được nơi đặt
quyển sách này.
Ô vuông này đỏ như máu có khắc khắc ký hiệu kỳ lạ quái
dị. Nó nằm ở chính giữa hàng đầu tiên của tủ gỗ lim, có vẻ không phù hợp với
các ô vuông khác, nó bắt mắt nhất, hình như là chủ đạo của toàn bộ tủ gỗ.
Ánh mắt Sở Thần An sáng ngời, cậu không để ý những thứ
khác nữa chỉ trực tiếp kiễng mũi chân đặt quyển sách này lên.
Khi cậu giơ tay lên, đồng phục học sinh lơ đãng phác họa
vòng eo mảnh khảnh và cái mông đầy đặn tròn trịa của cậu, cũng theo động tác
nhẹ nhàng của cậu mà tạo ra ảo giác vặn vẹo.
Hấp dẫn mà không biết.
Sở Thần An thử vài lần mới đặt được quyển sách về vị trí
cũ.
Sau khi đặt lên, xung quanh tủ gỗ lim không có gì khác
thường, im lặng không tiếng động.
Sở Thần An thở phào nhẹ nhõm, cậu xếp mấy quyển sách trên
mặt đất, nhanh chóng đặt trở lại chỗ cũ.
Chờ khi cậu làm xong muốn nhanh chóng rời đi thì lại nghe
Bùi Diễn ở bên cạnh nói: "Tôi muốn đi phòng mượn đọc ở lầu bốn, cậu có thể
dẫn đường cho tôi được không?"
Đương nhiên Sở Thần An không thể đồng ý. Cậu giả vờ nhìn
đồng hồ đeo tay rồi vội vàng nói: "Tôi phải đi học rồi. Bác sĩ, lầu bốn rẽ
trái đi thẳng chính là phòng mượn đọc, anh trực tiếp đi lên là được rồi."
Dứt lời, cậu liền ôm lấy sách giáo khoa của mình chạy
ngược lại về phía cửa.
【Đinh!】
【Xin chúc mừng
ngài đã được kích hoạt trò chơi tạm thời: Khung thời gian sinh tử】
【Nhiệm vụ: Sống sót qua một cuộc tấn công của một NPC cụ thể】
【Thời gian sống sót: 10 phút】
【Địa điểm: Thư
viện】
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.