Sở Thần An nhìn chằm chằm hai khay cơm, giọng nói càng lúc
càng thấp: "Tôi… Tôi chỉ cảm thấy hôm nay không có khẩu vị. Đột nhiên tôi
không muốn ăn, nếu không thì tôi đem những thứ này về." Nói xong, bàn tay
trắng nõn của cậu liền bưng hai khay cơm lên.
"Bác sĩ, bỏ bữa cũng không phải là thói quen tốt."
Thẩm Vọng cầm đũa ăn ngô, ánh mắt nhìn Sở Thần An chằm chằm.
Sở Thần An bị nhìn đến nỗi da đầu tê dại. Lần trước khi đến
phó bản này, cậu luôn buồn ngủ, rất kén ăn và không thích ăn. Thế là nhân lúc
không có Thẩm Vọng, cậu liền bỏ bữa tối dinh dưỡng mà Thẩm Vọng tỉ mỉ gọi cho
cậu vào thùng rác, sau đó lại buộc túi nilon trong thùng rác ném vào góc phòng
tiện ích trên sân thượng. Cậu mới làm được ba bốn lần thì bị Thẩm Vọng phát
hiện.
......
Lúc ấy Thẩm Vọng một tay xách hộp bánh ga-tô rất đẹp, tay
kia cầm bánh su kem nhân sữa bò mà Sở Thần An thích ăn.
Sở Thần An sợ tới mức làm rơi túi thức ăn trong tay. Cậu cho
rằng Thẩm Vọng sẽ tức giận nhưng không, hắn chỉ đặt bánh ga-tô và bánh su kem
lên bàn.
Thẩm Vọng nói: "Sao An An không ăn cơm? Những bữa cơm
này không hợp khẩu vị của em sao? Để anh bảo họ làm một phần khác đưa
lên."
"Tôi không muốn ăn." Sở Thần An đứng dậy, nhỏ
giọng nói.
"Không ăn cơm em sẽ đói." Thẩm Vọng đưa lưng về
phía Sở Thần An, thản nhiên tháo dải ruy băng lụa đỏ của hộp bánh ga-tô:
"Vậy thì ăn trước một chút bữa chính rồi đến ăn bánh ngọt được không? Là
vị dâu tây mà em thích đấy."
Kích thước của bánh khoảng 10 inch, vô cùng đẹp mắt. Vòng
ngoài của bánh được trang trí trân châu hồng và cherry đỏ. Bên trên hộp bánh có
logo của một thương hiệu xa xỉ trên thế giới, giá cũng không rẻ.
Sở Thần An nhìn bóng lưng Thẩm Vọng, không biết từ đâu có
dũng khí, quyết định muốn phản kháng.
Cậu siết chặt vạt áo: "Tôi không muốn ăn, tôi không
đói."
Thẩm Vọng quay đầu lại, đôi mắt u ám mang theo ý cười nhạt
nhìn cậu: "Đã bốn ngày em không ăn cơm rồi, nghe lời."
Sở Thần An lui ra sau vài bước, thì ra mấy ngày nay Thẩm
Vọng đều biết...
"Tôi đã nói là không ăn, cũng không ăn bánh ngọt."
Giọng cậu run rẩy, giống như một con thú con quyết tâm phản kháng, lấy hết dũng
khí nói ra: "Tôi đã nói rồi, tôi không thích anh, anh... Anh cũng không
thể ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).