Sở Thần An nằm trên giường, hàng lông mi hơi run rẩy: "Cái gì?"

Cậu không nghe rõ. Ngay sau đó, cậu cảm thấy hối hận, rất hối hận.

Đêm đó cậu không chỉ không hoàn thành nhiệm vụ mà đến nửa đêm còn chưa được ngủ.

......

Sở Thần An rũ mắt, đi từng bước về phía hành lang phòng bệnh lầu ba. Y tá trưởng đi giày cao gót, vẫn đang vuốt lại mái tóc của mình. Từ khi Sở Thần An bị Thẩm Vọng đưa lên lầu bốn thì phòng bệnh 301 bỏ trống. Sau đó cũng không có ai dám chuyển vào.

Họ cùng nhau đi về phía 302 bên cạnh phòng 301. Nơi này yên tĩnh đến mức làm cho người ta rùng mình, thỉnh thoảng còn có thể nghe thấy tiếng thì thầm từ cửa phòng truyền đến.

Cửa phòng 302 khép hờ, Lộ Thành Đông tiến lên đẩy cửa ra thì thấy chỉ có một bệnh nhân. Người đàn ông nọ cuộn mình ở góc giường, đầu đội nắp nồi sắt.

Đầu óc anh ta không được tỉnh táo, cúi đầu nhìn vệt nước trên sàn nhà đến sững sờ, miệng lẩm bẩm.

"Một đóa nấm, hai đóa nấm... Bốn mươi bảy đóa nấm, ta có rất nhiều nấm..."

Người đàn ông này để đầu húi cua, mặt mày hiền lành. Trông người này thật thà, sợ người lạ nên luôn bị bệnh nhân của phòng khác ức hiếp.

Sở Thần An đi theo phía sau quan sát bệnh nhân này. Bệnh nhân này tên Bành Long Long, là bệnh nhân cấp A cũng là bệnh nhân duy nhất mà cậu quen biết khi lần trước đến phó bản này. Anh ta rất đơn giản. Mặc dù bệnh không nhẹ nhưng chưa làm tổn thương bất kỳ ai.

Anh ta luôn coi mình là vua nấm và có rất nhiều thần dân nấm. Việc mỗi ngày của anh ta là kiểm kê thần dân nấm của riêng mình rồi tập hợp chúng để họp và giảng giải về công việc của ngày hôm nay.

Lộ Thành Đông quay đầu nhìn y tá trưởng, hơi do dự đặt thuốc lên giường bệnh: "Này, Bành Long Long, lại đây tiêm!"

Bành Long Long ngước mặt lên, gãi gãi hai má, anh ta nhẹ giọng lẩm bẩm: "Nhà vua đang họp nhưng lại bị gián đoạn một cách mất lịch sự… Nhà vua… Nhà vua không tức giận, không sao, phù thủy giải quyết…"

Bành Long Long đứng dậy ngồi lên giường rồi tự xắn tay áo lên, không nhìn đến ba người họ, chỉ cúi đầu nhìn sàn nhà đến ngẩn người.

Lộ Thành Đông lấy ống tiêm, rất nhanh đã đâm một mũi lên cánh tay Bành Long Long. Còn Bành Long Long chỉ lo tập trung vào "thần dân nấm" mọc trên sàn nhà, không hề phản ứng.

"Xong rồi. Đây là thuốc của anh."

Sau khi tiêm xong, Lộ Thành Đông tiện tay ném hộp thuốc vào tay Bành Long Long. Bành Long Long giơ tay nhận lấy hộp thuốc rồi nâng mắt nhìn Lộ Thành Đông, sau đó ánh mắt lại đảo qua Sở Thần An ở phía sau anh ta…

Cuối cùng khuôn mặt không tỉnh táo của Bành Long Long cũng hiện lên một tia kỳ lạ.

"Mẹ nó, phòng này thật sự quá hôi. Không phải hôm qua mới có người tới quét dọn sao? Thật là... Phiền nhất là tới đây..." Y tá trưởng véo mũi, vẻ mặt ghét bỏ dẫn đầu đi ra khỏi phòng bệnh 302.

......

Sở Thần An nhìn quanh phòng một vòng, không phát hiện có gì khác thường nhưng ngược lại là khi đối diện với Bành Long Long… Cậu phát hiện Bành Long Long đang quan sát cậu một cách cẩn thận.

Lộ Thành Đông cũng theo kịp bước chân của y tá trưởng, đi về phía cửa phòng bệnh. Thật sự là quá hôi.

Phòng bệnh này rất ngột ngạt, cho dù là mở cửa sổ nh

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play