Mặt trời mọc bên bờ biển, những con sóng màu xanh biếc nhanh chóng làm phai mờ vũng máu lớn của con tàu khổng lồ. Con tàu khổng lồ di chuyển chầm chậm, những du khách cũng đã thức giấc, tất cả mọi thứ lại yên bình như cũ.

Mấy con hải âu đậu trên cột buồm, ánh mặt trời xuyên qua kính thủy tinh của cửa sổ chiếu vào bên trong. Sở Thần An nhíu mày hé mắt, bị ánh sáng chói mắt đánh thức.

Cậu cúi đầu nhìn hai tay và quần áo của mình mới ý thức được mình đã đổi lại cơ thể thật. Có thể là ngay lúc cậu đang ngủ.

Tối hôm qua Tần Quyết hôn cậu rất lâu, cho đến tận khi cậu choáng váng mới chịu bỏ qua.

Lúc ấy đã ba bốn giờ, Sở Thần An vừa buồn ngủ vừa mệt mỏi, cảm giác một giây sau sẽ ngất đi. Cậu vừa bị hôn vừa khóc một cách tủi thân, nói lần sau mình sẽ không dám nữa, Tần Quyết mới để cho cậu nghỉ ngơi.

Thật ra cậu chỉ ngủ có hai, ba tiếng đồng hồ nên bây giờ rất mệt mỏi. Mơ màng híp mắt thì phát hiện mình đang nằm trong ngực Tần Quyết, miễn cưỡng đối diện với hắn.

Tần Quyết xoa đầu cậu, sắc mặt u ám: "Bảo bối, em không có gì muốn nói với anh sao?"

Sở Thần An nghe vậy thì tỉnh táo hơn hẳn, cậu cụp mắt ấp úng, không biết bắt đầu từ đâu.

Từ chuyện sống lại từ cái chết hay từ sự ra đi đột ngột của mình, hoặc đeo mặt nạ giả lẻn lên con tàu khổng lồ...

Tất cả đều ly kỳ phức tạp quá mức khiến cậu hơi khó nói, cũng không nói được. Sở Thần An nắm lấy góc chăn, cúi đầu suy nghĩ một lúc lâu nhưng vẫn không thốt ra được một chữ.

Tần Quyết thở dài, chơi đùa tay cậu: "Nói không nên lời vậy thì cho anh một lý do đi. Cưng à, em không thể để lần nào anh cũng mơ hồ như vậy được."

Sở Thần An siết chặt tay, suy nghĩ kỹ càng mới nhỏ giọng nói: "Thật ra em không phải là người của thế giới này, em có nhiệm…"

Nửa câu sau cậu vẫn chưa nói xong.

Đinh!

Người chơi bị cấm tiết lộ nội dung liên quan đến trò chơi cho NPC.

Sở Thần An há hốc miệng, không dám đối diện với ánh mắt của Tần Quyết.

Tần Quyết cúi đầu nhìn chằm chằm ánh mắt né tránh của cậu. Hắn vẫn mềm lòng, đè nén cơn giận dữ và không cam lòng, chỉ nói: "Anh biết."

Sở Thần An rất bất ngờ, thận trọng nhìn hắn.

"Anh vẫn luôn biết điều đó. An An, thời gian anh khôi phục trí nhớ sớm hơn em nghĩ. Em nghĩ rằng anh không biết gì sao?" Ánh mắt Tần Quyết u ám, lạnh lùng nói: "Em có rất nhiều chỗ khác thường nhưng em luôn cho rằng có thể giấu được anh

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play