Sở Thần An ngồi bật dậy, xoa đôi mắt
còn mơ màng của mình rồi nhìn ánh mặt trời ngoài cửa sổ sát sàn, lúc này mới
chậm rãi lấy lại tinh thần lại.
Khi nghe được những lời này của Tần
Quyết, thậm chí cậu còn cho rằng hệ thống xảy ra lỗi.
Cậu kinh ngạc với cảm giác vi diệu
giống như đã quen thuộc này. Cho dù mất trí nhớ nhưng tình cảm của Tần Quyết
đối với cậu cũng sẽ đi về quỹ đạo ban đầu không chút sai lệch.
"Được rồi." Hình như Tần
Quyết ở đầu dây bên kia cười khẽ một tiếng: "Hôm nay tôi phải đi công tác.
Tối nay cùng nhau ăn một bữa cơm đi. Nhà hàng Venice thế nào?"
Nhà hàng Venice cũng là nơi lần đầu
tiên cậu và Tần Quyết ăn cùng khi lần trước đến phó bản. Sushi ở đó rất tươi,
gan ngỗng nướng cũng rất ngon, còn cá hồi nữa… Lần nào cậu đến đó cũng ăn rất
no.
Tuy rằng Sở Thần An dao động, lén nuốt
nước bọt nhưng vẫn do dự nói: "Không đi."
Một tay Tần Quyết nghịch di động, hắn
nói: "Thuận tiện lấy lại di động của em?"
Dường như Tần Quyết đã tìm bậc thang
cho cậu, cậu chỉ cần leo xuống là được. Sở Thần An nói: "Được rồi, vậy thì
buổi tối."
"Ừm." Tần Quyết cười, tâm
trạng hiếm khi vui vẻ: "Không gặp không về."
Sở Thần An cúp điện thoại xong, đầu óc
còn mơ màng. Cậu đỏ mặt vào phòng tắm, chậm rãi rửa mặt.
Cậu mở điện thoại di động của mình và
nhận được một email từ Giang Lâm. Trong đó có thông tin chi tiết về Chu Cường
Sơn, bao gồm công việc, nghề nghiệp, địa chỉ nhà, quỹ đạo cuộc sống. Thậm chí
cả thông tin cụ thể về cha mẹ và bạn bè xung quanh, cũng đính kèm địa chỉ nhà
và số điện thoại liên lạc của họ.
Lần đầu tiên Sở Thần An kinh ngạc trước
sự đáng sợ của việc tìm thịt người.
Chu Cường Sơn là giám đốc điều hành của
một công ty nào đó, bạn bè của hắn ta cũng có mấy người trong giới, tổng cộng
có sáu người. Hơn nữa đáng chú ý là họ không hẹn mà cùng đến khách sạn Star
nghỉ ngơi. Hơn nữa đều tới cùng một ngày, vài ngày sau, họ cũng sẽ cùng nhau
lên tàu.
Vậy mục đích chuyến đi này của họ là
gì?
Sở Thần An nhíu mày, cảm thấy hơi khó
hiểu.
Cậu duỗi thắt lưng, mở cửa phòng thò
đầu ra nhìn thoáng qua lại thấy một người đang đứng ở cửa phòng bên cạnh. Người
nọ mặc áo khoác màu đen, để tóc húi cua, vóc dáng rất cao nhưng thịt thừa trên
người lại rất nhiều.
Sở Thần An híp mắt nhìn mới nhận ra
người kia là Chu Cường Sơn. Cậu vội vàng lui về sau, cẩn thận lắng nghe.
Chu Cường Sơn đứng trước cửa phòng
Trình Hạo, nói: "... Là bạn bè bảo anh đi, chỉ có một lần này thôi. Anh và
họ không xảy ra chuyện gì cả, chỉ là một buổi công diễn mà thôi. Hạo Hạo, em
đừng tức giận nữa được không?"
Trình Hạo cau mày: "Sao anh không
từ chối?"
"Lúc ấy họ đề cử anh phụ trách,
anh cũng không tiện từ chối mà." Chu Cường Sơn nói: "Dù sao cũng là
đối tác kinh doanh, cái này mà em cũng t ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.