Khác với con cháu cả sảnh đường trong tưởng tượng của Thẩm Tiêu, nhà chính của bà cụ chính là một căn nhà 120 mét vuông, bên trong có sô pha bàn trà TV tủ lạnh, cái gì cần có đều có, trang trí hoàn toàn là phong cách hiện đại, giống với ngôi nhà trước kia của cô.
“Đây là nhà của bà?” Vẻ mặt Thẩm Tiêu nghi hoặc.
“Cô muốn hỏi vì sao bên trong không có ai phải không?” Bà cụ nở nụ cười: “Tôi lớn tuổi, tính tình cổ quái, tôi ngại bọn chúng ồn ào, đoán chừng bọn chúng cũng không muốn có người đè ép lên đầu mình, cho nên tôi và bọn chúng đã sớm ở riêng, tôi ấy, cứ sống một mình. Dù sao quay đầu lại ch/ết đi cũng sẽ có người nhặt xác.”
Nghe bà ta không hề mảy may kiêng kị chữ ch/ết, Thẩm Tiêu nói: “Bà đừng nói như vậy.”
“Sợ cái gì, không phải chuyện sớm hay muộn sao. Được rồi, biết các cô không thích nghe, cô nhanh đi rửa mặt đi, có thể tối nay bọn chúng sẽ đến đây.”
Bà cụ nói “bọn chúng” đương nhiên chính là chỉ người nhà của bà ta.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT