Đầu bếp Tôn là người phụ trách ẩm thực hằng ngày của nguyên thủ, đồng thời cũng là người phụ trách chủ yếu của tiệc quốc hội. Ba mươi năm trước đây, cơ bản tất cả tiệc quan trọng của quốc gia đều là một tay ông ta chủ đạo. Nhưng năm tháng không buông tha người, máy móc vĩnh cửu cũng sẽ hư hỏng, huống chi là người. Nhân vật lợi hại đi nữa đều không tránh được tuổi xế chiều.
“Đúng vậy.” Nói đến việc này, trên mặt ông lão cũng có vẻ ưu sầu: “Nghe nói lúc trước đầu gối đã đau đến mức không đi được, miễn cưỡng chống đỡ được nửa năm, hiện tại là bị ép tĩnh dưỡng nên tình hình mới coi như tốt hơn một chút. Năm sau sẽ mở hội nghị mười một quốc gia, hiện tại thư ký trưởng sầu đến nỗi đầu cũng sắp trọc, cái khác còn dễ nói, bữa tiệc quốc gia này, muốn tìm người phụ trách mới quá khó khăn.”
Đầu bếp họ Tôn học sâu xa, hơn nữa giống với bà Vương, cũng là người từng trải qua náo động, từ mặt đất dời xuống dưới. Có tích lũy của người đi trước, hơn nữa bản thân cũng từng học, kỹ năng nấu nướng vẫn luôn đứng đầu Hoa quốc. Nhưng tiểu bối phía dưới thì khác, sinh ra thì vật tư thiếu thốn, rất nhiều thứ chỉ từng nghe chưa từng thấy, tầm nhìn hạn hẹp, trình độ đương nhiên không theo kịp.
“Người phụ trách mới chắc chắn là chọn từ trong những học trò của đầu bếp Tôn, tôi tương đối để ý chính là, tiệc quốc gia không có đầu bếp Tôn, mức độ có thể giảm xuống hay không.”
“Nếu có thể cam đoan không giảm xuống, thư ký trưởng cũng sẽ không sầu như vậy.” Ông lão cười khổ đáp: “Không giấu gì bà, thậm chí thư ký trưởng còn muốn đi mượn đầu bếp.” Thư ký trưởng là đại quản gia của nguyên thủ, nếu việc này xảy ra sai lầm, có lẽ thư ký trưởng phải xách túi về nhà.
Cái gọi là mượn đầu bếp, đương nhiên là mượn người từ trong các gia tộc lớn nuôi dưỡng đầu bếp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT