Gương mặt và cổ của Tư Vi nhuốm đầy máu tươi. Cơn đau dữ dội
ập đến từng cơn. Mỗi một lần đau đều giống như muốn lấy mạng của nàng ấy. Nàng
ấy nhìn Hạ Ức Thành nói một cách khó nhọc: "Ngươi không biết bản thân…
đang làm gì sao?"
"Ta…" Hạ Ức Thành ôm chặt nàng ấy, hoang mang
ngẩng đầu nhìn xung quang.
Dưới ánh trăng mờ nhạt mà lại sáng tỏ, trên nền đất ngổn
ngang thi thể của người thành Bạch Đế, từng cái từng cái nằm cạnh nhau đến tận
cuối đường.
Xung quanh đều là tiếng khóc, tiếng hét, những đứa bé sợ hãi
gọi mẫu thân, mẫu thân hoảng loạn tìm kiếm con mình, cả đường phố đều nhuốm máu
tanh.
Đôi mắt Hạ Ức Thành run rẩy. Y ngỡ ngàng nói thầm: "Ta…
lại gọi quỷ đến rồi…"
Trong cơn hoảng hốt, y giống như đã quay về thành Ngọc Chu
của lúc đó, y tức giận, mệt mỏi mà lại kích động, tràn trề ác ý muốn hủy diệt.
Lúc đó, y không biết y không điều khiển được con quỷ y gọi tới, không biết bản
thân y sẽ gây ra tai vạ lớn như thế nào.
Y tưởng cả đời này y sẽ không bao giờ dẫm lên vết xe đổ nữa.
Một giọt lệ rơi xuống mặt Tư Vi. Sau đó càng lúc lại càng có
nhiều giọt lệ rơi xuống mũi, mắt và trán của nàng ấy.
"Xin lỗi… Ta xin lỗi… Ta không cố ý…"
Đây là lần đầu tiên nàng ấy nhìn thấy Hạ Ức Thành khóc.
Hạ Ức Thành trước nay hay cười, thờ ơ với mọi thứ nay lại
khóc đến đỏ cả mắt, y ôm nàng ấy run rẩy, không ngừng lặp lại câu ta xin lỗi.
"Món nợ máu của Ngọc Chu, chỉ trong một đêm có hơn cả
nghìn c ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.