Sư Mẫu Vừa Thiện Lương Lại Thương Người

CHƯƠNG 66: THẬT LÒNG


8 tháng

trướctiếp

Tức Hi cúi đầu rồi vòng tay qua cổ Sư An, nghẹn ngào thì thầm bên cổ chàng. Cơ thể nàng đè nặng xuống người chàng, nhưng chàng lại cảm thấy an tâm, với trọng lượng thật như vậy, việc ôm lấy nàng trong vòng tay của mình vốn đã có thể đem đến sự an ủi rồi.

“Huynh có thể mắng muội được không? Huynh mắng muội thì muội mới thấy dễ chịu hơn.” Nàng ôm chặt lấy cổ chàng, mái tóc dài cọ vào đôi má chàng, nàng nghiến chặt răng, khóc lóc nói: “Huynh nói muội không sai là không sai chắc? Từ lúc muội rời đi tới giờ đã là tám năm rồi đó! Những người làm tổn thương huynh đều không ra gì, muội làm huynh buồn như vậy, thật sự cũng chẳng ra làm sao!”

Sư An nhẹ nhàng vỗ lưng nàng.

Thật ra là mười năm, chàng thích nàng được mười năm rồi.

Hai năm yêu thầm và bảy năm bặt vô âm tín, và lại tiếp tục yêu thầm sau khi nàng quay trở lại, chàng chưa từng nghiêm túc đếm số ngày đã trôi qua, mới bất ngờ nhận ra rằng đã quá lâu rồi.

Chàng cười, khẽ nói: “Chuyện cũ không nhắc lại nữa, nhưng nếu giờ muội chỉ giả vờ nói nói yêu ta để làm ta vui thì mới thực sự là không ra gì.”

Giọng nói của chàng nhẹ nhàng ẩn sau đó là chút cô đơn.

Tức Hi chống người dậy, nhìn về phía Sư An, nàng nghiêm túc nhìn gương mặt tái nhợt của Sư An, đôi mắt sáng nhưng trống rỗng, đôi môi đỏ hồng mới bị nàng cắn rách.

Nàng dường như bị mê hoặc, cúi đầu hôn chàng thêm lần nữa, môi của chàng mềm mại và ẩm ướt phảng phất chút máu tanh nhưng lúc hôn lại vô cùng ngọt ngào, thật khiến cho người ta say đắm.

Sư An nằm dưới người nàng, để nàng hôn.

Sự chân thực này khiến cho trái tim nàng đập dữ dội.

“Trước đây muội chưa bao giờ dám nghĩ… muội luôn cảm thấy rằng suy nghĩ như này là không tôn trọng huynh, huynh nhất định sẽ cảm thấy chán ghét. Huynh đối tốt với mọi người, nhưng huynh lại từ chối sự yêu mến của tất cả mọi người. Muội luôn nghĩ rằng huynh vô tư quan tâm đến tất cả mọi người, vì thế muội càng thương xót huynh, muốn thay huynh yêu thương bản thân mình nhiều hơn.”

Tức Hi nói từ tốn, giọng điệu của nàng hơi ngơ ngác như là đang cứ nói những gì hiện lên trong đầu, nghĩ gì nói nấy: “Huynh có thể là của muội được không? Sư An, huynh có thể là của một mình muội không?”

“Muội hơi sợ. Hạ Ức Thành nói rằng dù muội làm gì đi chăng nữa thì huynh vẫn sẽ luôn yêu muội, vì vậy mới không muốn làm thay đổi mối quan hệ của chúng ta… nhưng Sư An à, mẫu thân và phụ thân muội cũng từng rất yêu nhau.”

Tức Hi cụp mắt xuống, nàng dừng lại một lúc, chật vật nói: “Phụ thân muội kể rằng, khi đó hai người họ rất yêu thương nhau, chỉ mong sao có thể hoà làm một với đối phương, khắc sâu trong tim. Nhưng sau đó mẫu thân ta phát hiện ra bản thân đã bị lừa, bọn h�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp