Lúc Tức Hi và Sư An chạy đến y quán, bệnh nhân thứ sáu trong
ngày hôm nay vừa hay cũng được đưa tới nơi. Phó Đăng cô nương xắn tay áo, đeo
khăn che mặt, đi qua đi lại giữa giường các bệnh nhân. Nàng ấy nhìn thấy họ
cũng chỉ khẽ gật đầu rồi lại quay đi làm việc tiếp.
Hôm qua nàng ấy còn từ chối yêu cầu giúp đỡ của Triệu Nguyên
Gia và Thích Phong Tảo nhưng hôm nay nàng ấy không thể không chấp nhận. Nếu
không đúng là bận đến tối mắt tối mũi.
Trong số những người này còn có lão bá từng mở tiệc thiết
đãi họ. Ông ấy là gia chủ của danh môn vọng tộc ở nơi này, trong thành Phỉ Lan
ông ấy được rất nhiều người ủng hộ, có thể trù tính công việc của toàn thành.
Thích Phong Tảo đang giúp bưng nước, sắc thuốc, hắn đi theo
tiểu nha hoàn của Phó Đăng lướt nhanh qua. Triệu Nguyên Gia nhìn thấy Tức Hi và
mọi người thì tiến lên nói rõ ngọn nguồn. Hắn nói là khoảng thời gian gần đây
trong thành liên tục có người ngã bệnh. Đặc biệt là trong những ngày gần đây số
lượng bệnh nhân tăng vọt lên. Triệu chứng là sốt cao không khỏi, hô hấp yếu dần
giống hệt với đợt ôn dịch của năm năm trước.
Phó Đăng chẩn đoán chắc chắn đây là ôn dịch chứ không phải
trúng độc nhưng nàng ấy không tìm được cách chữa trị, chỉ có thể cố gắng xoa
dịu.
Dựa theo dự đoán của Phó Đăng thì căn bệnh đã lan rộng trong
thành được một thời gian rồi. E là chỉ trong mấy ngày nữa sẽ bùng phát. Nhưng
họ lại nghĩ mãi không ra
Lão bá bên cạnh bổ sung thêm là ông ấy đã cho đóng cổng
thành, tạm thời dừng hết mọi hoạt động tiệc tùng, xin bách tích trong thành cố
gắng ít đi ra ngoài nhưng không biết có thể hiệu quả đến đâu.
Việc này quá lớn. Sau khi Tư Vi biết chuyện thì cũng nhanh
chóng chạy tới, tiện tay bắt Hạ Ức Thành đang đi đạo tới cùng luôn.
Mấy người họ tụ tập ở hậu viện y quán của Phó Đăng, lão bá
nói: "Thành Phỉ Lan lại gặp nạn này. Mong rằn ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.