Thư của Tức Hi còn chưa gửi đi được mấy ngày, đã truyền đến
một tin động trời: Liêm Trinh Tinh Quân Trạch Lâm đã qua đời.
Hắn vì đại trận phương nam mà bôn ba hơn nửa năm trời, nhưng
khi đại trận phương nam đã tu sửa xong, lúc sắp hồi cung, hắn lại vì bị thất
cách mà chết ở dưới chân núi Thái Chiêu của thành Phụng Tiên. Chuyện này còn
rất nhiều nghi vấn, tuy tính tình của Trạch Lâm hơi nóng vội nhưng từ xưa đến
nay rất đáng tin, chưa bao giờ có dấu hiệu thất cách.
Trước đây Bách Thanh có nói với họ rằng ma chủ xuất thế,
đang săn lùng tin tức của Tinh Quân. Lúc này tin Trạch Lâm qua đời đang được
lan truyền rộng rãi, một số Tinh Quân trong cung thấp thỏm lo sợ. Nếu là vũ khí
thần binh thì ngược lại họ không sợ, nhưng nó tà ma, là tâm ma. Ai dám nói là
chắc chắn có thể hạ gục được tâm ma?
Hạ Ức Thành rất nhanh đã trả lời lại thư của Tức Hi, trong
thư nói y đã nghe ngóng được một vài thông tin, nhưng không tiện nói rõ trong
thư, nên mời nàng đến thành Phụng Tiên một chuyến. Tức Hi lập tức xuất phát,
nhờ Ký Vân chăm sóc cho Sư An, ngày mai cung môn vừa được bỏ lệnh cấm sẽ xuống
núi ngay.
Nàng biết rõ thói quen của người bạn thuở thơ ấu này của
mình, vừa đến thành Phụng Tiên lập tức hỏi thanh lâu ở đâu, sau đó cưỡi ngựa
phi thẳng đến thanh lâu. Hạ Ức Thành sớm đã dặn dò với tiểu nhị, buổi sáng mà
thấy cô nương nào có dung mao xinh xắn, nhưng lại cá tính thì cứ dẫn nàng lên
thẳng lầu trên cùng.
Tức Hi nhìn thấy một nam nhân đào hoa đang ngáp ngắn ngáp
dài qua chiếc rèm màn, y mặc một chiếc áo mỏng màu đỏ, tay chống đầu, nói chào
buổi sáng với nàng.
Tức Hi tháo chiếc nón trên đầu xuống, ngồi xuống bên cạnh
chiếc bàn, có một cô nương xinh đẹp mang rượu lên, Tức Hi cười với cô nương đó,
cô nương kia chào lại rồi rời đi.
“Lại là hồng nhan tri kỷ mới à?” Tức Hi uống một ngụm rượu,
hương vị cũng tạm được. Nàng lại hỏi Hạ Ức Thành: “Vào ngày sinh nhật của Tư
Vi, ta nhìn thấy hàng ngàn ánh đèn rực rỡ bay trên bầu trời của Phụng Tiên
thành, muội ấy còn ôm một đống quà trở về. Ngươi chuẩn bị chu đáo cho muội ấy
như vậy, có phải là rung động rồi không?”
“Ôi trời, là ngươi đã nhờ ta giúp tổ chức sinh nhật cho nàng
ấy mà.”
“Ngươi đừng có đổ lỗi cho ta, ta chỉ mới nói trước với ngươi
hai ngày, ngươi đã chuẩn bị kỳ công như vậy, nếu ta không nói trước thì ngươi
cũng đã xong trước khi ta bảo rồi. Để tâm như vậy chắc chắn là có vấn đề.” Tức
Hi nhìn Hạ Ức Thành với ánh mắt sắc lẹm, như thể muốn bức cung y để lấy lời
khai.
Thấy tình hình không ổn, Hạ Ức Thành lập tức chuyển chủ đề,
bắt đầu nói về chuyện của Tô Chương và Trạch Lâm.
Tô Chương hình như là tới thành Phụng Tiên để tìm bằng hữu,
còn cụ thể bằng hữu là ai thì không biết. Có lẽ vì cách Tinh Khanh Cung rất gần
nên Tô Chương đã mời vài người đệ tử của Tô gia cùng ăn cơm, trong đó có Tô Ký
Vân.
“Tiểu nhị trong tửu lâu nói rằng hắn loáng thoáng nghe thấy
bọn họ thảo luận về những từ như Sư Mẫu, phu nhân và Tham Lang Tinh Quân, nhưng
lại không nghe thấy tên của Sư An. Trong khoảng thời gian này, bọn họ cũng nói
về Tinh Mệnh Thư, nhưng nội dung cụ thể lại rất mơ hồ, tiểu nhị không biết
được.” Hạ Ức Thành chống cằm, ung dung nói: “Ta thấy Tô Chương có hứng thú với
ngươi hơn là với Sư An đấy, dù sao thì cái mạng nhỏ của hắn vẫn đang nằm trong
tay ngươi mà.”
Tức Hi gật đầu, vốn dĩ Tinh Mệnh thư thường được cất giữ ở
trong điện Phong Tinh, được bảo vệ bởi các bùa chú kết giới của các Tinh Quân
mạnh nhất từ trước đến nay, đừng nói đến việc đánh cắp, tiếp cận thôi cũng đã
vô cùng khó khăn. Nàng cũng không nghĩ rằng Tô Chương có thể có cách nào hay.
“Về phía Trạch Lâm, chuyện xảy ra với hắn còn kì lạ h� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.