Không yêu

“Đó chính là những gì con đã làm sao.” Lâm Hạc Chi chỉ vào hộp giữ nhiệt, từng chữ từng chữ mang theo sự tức giận: “Con được ủy thác việc khôi phục một bức thư pháp và bức tranh rất quan trọng đấy.”

Ông ta cầm hộp giữ nhiệt lên vứt xuống dưới chân của Lâm Thanh Hứa. Hộp giữ nhiệt rơi xuống đất phát ra một tiếng loảng xoảng, đặc biệt chói tai trong căn phòng trống.

“Nếu như ta không tới, con còn muốn giấu ta đến khi nào?”

“Tay của con là dùng để phục hồi văn vật, chứ không phải dùng để nấu cơm phục vụ cho người khác.” Lâm Hạc Chi nghĩ đến ông già ông ta đã gặp ở đây, ông ấy cảm thấy xúc động về mối quan hệ tình cảm giữa Lâm Thanh Hứa và Tô Ý. Mấy ngày nay cô bị bệnh, Lâm Thanh Hứa đã nấu súp bổ cho cô mỗi ngày, chăm sóc chu đáo và luôn ở bên cạnh cô.

Mà Lâm Thanh Hứa làm sao không nói với ông ta?

Việc phục hồi bức tranh và bức thư pháp rất quan trọng với khách hàng, anh biết sẽ mất thời gian hơn một tuần mới có thể hoàn thành.

Lâm Thanh Hứa biết tầm quan trọng của việc khôi phục văn vật trong lòng ông ta, cho nên đường hoàng dùng lý do này để rời đi, nếu như không phải ông ta sinh lòng nghi ngờ và đến đây kiểm tra, còn không biết anh sẽ che giấu đến bao giờ.

Chỉ là cảm thấy thật tốt khi có ai đó và cảm giác có người ở bên cạnh? Sợ rằng chính mình sớm đã trầm luân vào đó rồi.

Đồ vô dụng.

Lâm Hạc Chi càng nghĩ càng giận, hét lên một cách giận giữ: “Đi về.”

Lâm Thanh Hứa không muốn Lâm Hạc Chi nhìn thấy sự bất đồng giữa anh và Tô Ý, nên chỉ có thể tạm thời trấn an Lâm Hạc Chi và cùng ông ta quay về.

Trên đường về, anh gửi tin nhắn cho Tô Ý, bảo cô nên chăm sóc tốt cho bản thân, anh muốn tập trung phục hồi một văn vật quan trong, sẽ phải bận rộn một khoảng thời gian, để Tô Ý thấy yên tâm.

Sau khi trở về , Lâm Hạc Chi để Lâm Thanh Hứa quỳ ở sân sau và dùng gậy trúc đánh anh không ngừng, giống như là muốn anh phải ghi nhớ bài học này.

Chiếc gậy trúc càng lúc càng tàn nhẫn quất vào lưng anh, nhưng Lâm Thanh Hứa không cảm thấy đau. Tuyết rơi ở trên sợi tóc và rơi trên vai anh nhưng anh cũng không thấy lạnh. Anh vừa nghĩ đến Tô Ý, nghĩ đến những điều nhỏ nhặt của hai người, vết thương bị cây trúc quất ấy sẽ lành lại, trái tim bị tuyết đóng băng sẽ ấm lên, máu cũng sẽ sôi trào, thúc đẩy cả cơ thể.

Lâm Hạc Chi dường như biết rõ rằng dùng gậy tre đánh Lâm Thanh Hứa sẽ không trừng phạt được anh, liền nhắc tới những lời đó một lần n�

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play