Đây là lần thứ hai bọn họ nấu cơm ở trong phòng bếp này,
Quan Tố Thư vẫn luôn yêu thích việc dính lấy anh, cùng anh đứng bên cạnh bếp
gas, ngọn lửa màu xanh cháy bập bùng làm tay cũng ấm áp theo.
Bàn tay ôm lấy eo của anh, vùng bụng bằng phẳng không có mỡ
thừa, theo động tác hít thở của anh, phần bụng phập phồng trong lòng bàn tay
cô.
Lòng bàn tay cô hướng lên trên, dừng trên ngực của anh, cảm
nhận nhịp đập của trái tim anh.
Từ Chu Diễn nói chuyện tạo nên sự phập phồng cũng truyền tới
lòng bàn tay cô, anh pha trò nói: “Em đang sờ chỗ nào vậy?”
“Em đang nghe tiếng tim đập.” Quan Tố Thư ra vẻ nghiêm túc
nói.
Cô ở phía sau lưng, đương nhiên là không nghe thấy tiếng tim
đập, mà chỉ cần anh vừa động đậy là nhịp tim cũng sẽ bị cắt ngang, nhưng anh
vẫn duy trì động tác này, yên tĩnh đứng với cô một phút.
Quan Tố Thư đếm xong rồi, nghi ngờ nói: “67 nhịp? Có phải là
em đếm sai rồi không?”
“Em không đếm sai, bình thường tim đập chỉ từ 60 đến 100
thôi.”
Từ Chu Diễn lật một mặt bò bít tết.
Quan Tố Thư nói: “Đương nhiên là em biết, chỉ là nhịp tim
bình thường của em đều là hơn 80 đến 90 á, sao nhip tim của anh còn chậm hơn em
nữa?”
Cô nghĩ ngợi một lát rồi hiểu ra: “À, em bị bệnh tim mà
nhỉ.”
Ba chữ bị bệnh tim này bị cô tùy tiện nói ra khỏi miệng như
vậy, Từ Chu Diễn bỗng thấy bất ngờ, ngay cả nhịp tim cũng đập mạnh hơn, bàn tay
còn lại của anh nắm chặt lấy lòng bàn tay của cô, thấp giọng hỏi: “Cuối tháng
này, ngày mấy em đi làm kiểm tra?”
Nói đến vấn đề này, tâm trạng Quan Tố Thư không được tốt
lắm, cô buồn bực nói: “Đã đặt vé máy bay ngày kia đi Mỹ rồi.”
“Có cần anh...”
Anh còn chưa nói xong, Quan Tố Thư đã cướp lời: “Em có thể
làm được mà, anh yên tâm đi.”
“Làm phẫu thuật thì sao em?”
“Em không biết phẫu thuật ở trong nước hay nước ngoài nữa,
để xem bọn họ sắp xếp thế nào, em cũng không rõ lắm.”
Quan Tố Thư dụi dụi sau lưng anh, nói: “Em không muốn anh ở
cạnh em, em không muốn để anh trông thấy dáng vẻ đau ốm của em, lúc đó khẳng
định là rất xấu xí, chờ em khỏi rồi em đến tìm anh có được không?”
Từ Chu Diễn mím chặt môi dưới, rất lâu sau mới nhẹ giọng
nói: “Được.”
Anh nói xong, miếng bít tết nổ bụp một tiếng, bắn dầu lên
cánh tay anh, Từ Chu Diễn đang mất tập trung liền phản xạ rút cánh tay ra.
Quan Tố Thư nghe thấy âm thanh liền giật mình, vội vàng nói:
“Anh bị bỏng rồi hả? Bỏng ở đâu?”
Ấn chặt cô trong lòng, Từ Chu Diễn an ủi cô nói: “Anh không
sao, không có bị bỏng.”
“Không được, đưa em xem thử.� ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.