Sau khi giới thiệu xong đoàn đội của bên mình, Đỗ Thành Bân
đọc danh sách nhân viên tham gia của đoàn đội bên phía Vinh Đạo.
Đỗ Thành Bân nói chuyện rất có nhịp điệu, biết cách kéo dài
giọng nói, cứ nói ba chữ lại dừng một lát, quét mắt nhìn một lượt để xác nhận
mọi người đều đang nghiêm túc lắng nghe.
Quan Tố Thư xem giờ, cái hoạt động giới thiệu này tốn mất
gần mười lăm phút.
Cứ lề mà lề mề, buổi họp mới tiến hành đến hạng mục thứ hai,
do đại diện cổ đông Vinh Đạo đề xuất yêu cầu của tập đoàn bọn họ.
Phần này ngược lại rất nhanh, đối phương chủ yếu đề xuất ba
điểm chính, điểm thứ nhất là liên quan đến vấn đề xử lý tài sản cố định của
công ty, điểm thứ hai là liên quan tới việc gánh vác khoản nợ của công ty, điểm
thứ ba là liên quan tới tỷ lệ hoán đổi cổ phần cũng như xác định tỉ suất tràn
giá.
Mặc dù có rất nhiều thuật ngữ chuyên ngành nhưng Quan Tố Thư
cũng không đến nỗi không hiểu một câu nào. Hai bên anh qua tôi lại, lúc bắt đầu
đàm phán, thứ tự cũng coi như rõ ràng, thỉnh thoảng sẽ nói là: “Liên quan tới
khoản 11(7) mục số 27 này, tôi nghĩ phân chia như thế này chưa được thỏa đáng.”
Quan Tố Thư theo đó mà loạt xoạt lật hồ sơ tới mục số 27.
Nghe hơn nửa tiếng đồng hồ, cô có thể nghe hiểu sơ sơ rồi,
Vinh Đạo muốn tranh thủ hết cơ hội để có thể giữ lại được giá trị tài sản, đồng
thời cho rằng tất cả khoản nợ phải do Quan Thịnh gánh vác.
Trên thương trường, nói chuyện chính là không sợ có mất mặt
hay không, từng câu từng chữ đều là tiền, tất nhiên là phải tính toán chi li.
Khi nói đến tỷ lệ hoán đổi cổ phần và tỉ suất tràn giá, cổ
đông Vinh Đạo cho rằng phải là 15%, mà bên phía Quan Thịnh, qua bước đầu kiểm
tra sơ bộ chỉ cho ra tỷ lệ là 5%, bên Vinh Đạo vẫn còn một số cổ đông yêu cầu
sau khi sáp nhập cổ phần vào Quan Thịnh, Quan Thịnh phải tiến hành thu hồi cổ
phần đối với bọn họ.
Lúc vừa bắt đầu nói chuyện thì mọi người vẫn đang nói có lý
có tình, nói được một lúc, bên Vinh Đạo nhận ra rằng bên phía Quan Thịnh nói
chuyện không hề buông lỏng một chút nào, thái độ ngày càng cứng rắn, lời nói
cũng trở nên quyết liệt hơn.
Có người chuyển sự chú ý nhìn sang cô, nói: “Nếu cô đã là
người đại diện cho chủ tịch, vậy ý kiến của cô thế nào?”
Phòng họp yên tĩnh vài giây, tất cả mọi người đều nhìn vào
cô.
Quả nhiên, con người ta sợ nhất cái gì thì sẽ xảy ra cái đó.
Ngón tay Quan Tố Thư cầm bút, ngón tay mảnh khảnh trắng nõn
siết chặt, gạch một vết mực đen sâu trên mặt giấy, nói không ngoa một chút nào,
biểu cảm trên mặt cô ngây ra như phỗng trong nháy mắt.
Đúng lúc đó, có người lên tiếng: “Đối với khoản nợ, quy định
pháp chế của công ty là….”
“Luật sư Từ, tôi đang muốn nghe thử ý kiến của người đại
diện cho chủ tịch bên phía các anh.” Người của Vinh Đạo cắt ngang lời nói của
anh ấy, đem mũi nhọn chĩa về phía Quan Tố Thư.
Tình cảnh ngay tức khắc rơi vào thế giằng co.
Càng ngày càng trở nên căng thẳng, Quan Tố Thư chậm rãi hít
một hơi, để bút xuống nói: “Thanh lý và hoán đổi cổ phần nên do người có chuyên
môn đánh giá, không phải là tùy tiện hét một con số xong Quan Thịnh chúng tôi
liền phải cân nhắc, cho nên tôi nghĩ rằng trước tiên mọi người nên nghe phân
tích của đoàn chuyên gia, ý kiến của tôi nhất định sẽ không chuyên nghiệp bằng
bọn họ.”
Cô nhỏ nhẹ nói, bên trong giọng điệu không nặng không nhẹ
mang theo một loại ung dung lãnh đạm, chỉ vài ba câu đã có thể tiếp lời vấn đề
đẩy về phía đoàn đội một cách kịp thời.
Từ Chu Diễn kịp thời: “Ngài Cung Bình, tôi nghĩ là có vài
việc cần phải xác nhận lại với ngài.”
Đại diện cổ đông của đối phương ngay lập tức bị di chuyển sự
chú ý: “Ồ, có việc gì sao?”
“Tài sản của ngài có một căn hộ trong trang viên Minh Phong,
căn hộ này vốn dĩ là tài sản cố định của công ty Vinh Đạo, sau đó Viên Vinh Ba
đã lấy danh nghĩa biếu tặng để sang tên cho ngài, lý do là ngài và Viên Vinh Ba
xảy ra tranh chấp kinh tế, đồng thời bị tòa án yêu cầu bồi thường 270 vạn, cho
nên căn hộ này là Viên Vinh Đạo thế chấp cho ngài, đúng chứ?” ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.