Xe đã rẽ vào làng của nhà họ Từ, Quan Tố Thư chuyển dời sự chú ý, dựa vào cửa sổ và nói: "Thật kỳ lạ, tại sao nơi này lại có cảm giác quen thuộc đến thế, giống như em đã mơ thấy nó vậy.”
Anh không giúp cô nhớ lại, chỉ cười nhẹ một cái.
Khi còn nhỏ, anh có dẫn theo một bé gái đến chơi, bé gái đó khác với những người khác, rất sạch sẽ nhưng cũng rất yếu ớt. Cô muốn đi theo anh, còn thường hay khóc nữa.
Đương nhiên, anh nhớ rõ nhất chính là lần thứ hai gặp mặt, cô đứng thẳng tắp. Khi đó nụ cười của cô toả nắng, rực rỡ, làm cho người ta cảm thấy không thể nào với tới được.
Đối với cô, có lẽ đây chỉ là một giấc mơ.
Xe đỗ dưới chân núi, đường lên núi rất hẹp nên họ phải đi bộ lên.
Quê nhà của Từ Chu Diễn ở lưng chừng núi, núi này không giống như núi Lang Huệ - nơi có một con đường đã được xây dựng và bây giờ trở thành một danh lam thắng cảnh. Mặc dù con đường ở đây đã được sửa chữa, nhưng vẫn có thể nhìn thấy cỏ dại héo úa trên đường. Thậm chí có con đường do đất đắp lên, sau cơn mưa thì biến thành một vũng lầy, nếu đi lên thì đế giày sẽ dính đầy bùn.
Quan Tố Thư lúc đầu có thể nhảy được hai bước, nhảy qua một vũng nước. Nhưng đi được một lúc, cô cảm thấy tim mình đập nhanh bất thường, cô kéo Từ Chu Diễn nói: “Nghỉ ngơi đi, nghỉ ngơi một lúc rồi hẵng đi."
Từ Chu Diễn cũng dừng lại nghỉ ngơi cùng cô.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play