KHÔNG LÀM NỮ CHÍNH

3


1 năm


[Zhihu] KHÔNG LÀM NỮ CHÍNH (P3/4)
Thể loại: Hiện đại, sảng văn, vả mặt, HE
Tác giả: 犬弃, 楚歌笑, 墨红尘, 陈西扬, 秋倏




17.

Cứ hở ra một cái là tôi lại đi báo cảnh sát nên Cố Bắc Thành cực kỳ phẫn nộ.

Hắn tự động định nghĩa những hành vi này của tôi là: Vì tôi yêu hắn đến phát điên lên được, tôi không thể nào sống thiếu hắn, vậy nên mới tìm trăm phương ngàn kế thu hút sự chú ý của hắn với mục đích cuối cùng là để phục hôn. 

Hình như mấy bá đạo tổng tài thường có bệnh tự luyến.

Cố Bắc Thành đến gặp tôi với vẻ mặt u ám, và hắn khinh thường cảnh cáo tôi "Nữ nhân, thủ đoạn gây chú ý của cô quả thực khiến cho tôi phải mở mang tầm mắt, nhưng dù cô có cố gắng thế nào đi nữa thì tôi vẫn sẽ cưới Liên Nhi. Đừng có chạm vào giới hạn cuối cùng của tôi, nếu không tôi sẽ cho cô biết chọc giận tôi sẽ có hậu quả như thế nào."

Tiếp theo, tôi bắt đầu hứng chịu cơn thịnh nộ như sấm sét của Cố Bắc Thành.

Nhưng vì Lý Tự Ngôn đang ở cạnh tôi nên Cố Bắc Thành cũng chẳng thể làm được gì ngoài tức giận.

Nhưng hắn đã gây ra khó khăn về tiền bạc cho tôi, cho gia đình và cả bạn bè tôi nữa.

Bây giờ các công ty trên cả nước không ai dám tự ý thuê tôi về làm việc, nghe mà sợ quá.

Nhưng mà tôi còn cả phí chia tay nữa mà.

Dù hiện tại tôi không đi làm thì cũng chẳng gặp vấn đề gì cả, Cố Bắc Thành đâu có biết cảm giác ngồi mát ăn bát vàng là hạnh phúc như thế nào.

Những người duy nhất nghèo khổ tới mức gần ch.ết đói đến nơi chỉ có bố mẹ nuôi và Lý Trà Trà.

18.

Cuộc sống của bố mẹ nuôi ngày càng vất vả, nhưng bọn họ chẳng thể tìm được tôi nên không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đến gặp Bạch Liên Nhi. 

Bố mẹ nuôi cực kỳ gia trưởng, họ đối xử tệ bạc với tôi, nhưng thái độ đối với Bạch Liên Nhi cũng chẳng tốt đẹp hơn là mấy.

Ngày trước họ tráo đổi thân phận là để con gái được trở thành thiên kim tiểu thư nhà giàu, lỡ như bọn họ gặp khó khăn thì có thể tìm cô ta để vòi vĩnh tiền nong.

Vậy nên họ tìm đến tận cửa để nói cho Bạch Liên Nhi biết thân phận thật sự của cô ta, thậm chí còn nói cả chân tướng về việc tôi mới là người đã cứu Cố Bắc Thành.

Thời gian đầu Bạch Liên Nhi cũng trả lại tiền cho bọn họ.

Đáng tiếc bố mẹ nuôi lại có lòng tham không đáy, được voi đòi tiên, số lần đến tìm Bạch Liên Nhi để đòi tiền cũng càng nhiều hơn, họ còn đe dọa nếu không đưa tiền sẽ tiết lộ hết những sự thật này cho mọi người biết.

Bạch Liên Nhi cuối cùng cũng không thể nhịn được nữa, cô ta trực tiếp mượn tay Cố Bắc Thành tống khứ cả nhà bọn họ sang Châu Phi để khai thác mỏ. 

19.

Hôm nay là ngày Bạch Liên Nhi kết hôn cùng Cố Bắc Thành.

Ngày hôm trước Bạch Liên Nhi đã gọi điện để mời tôi đến tham gia - với tư cách là vợ cũ của chú rể Cố Bắc Thành.

Để làm vừa lòng đôi vợ chồng sắp cưới Cố Bắc Thành và Bạch Liên Nhi, tôi cố tình trang điểm cho khuôn mặt mình thật nhợt nhạt, dưới mắt có quầng thâm, mặc một bộ quần áo hàng đại hạ giá mua ở vỉa hè. 

Tôi còn đặc biệt dẫn theo người thân để cả nhà bọn họ có dịp đoàn viên.

“Người thân” này không phải ai khác ngoài bố mẹ và thằng em trai què của cô ta, à quên, còn cả vị bác sĩ xui xẻo đó nữa.

Tôi đã bỏ ra một số tiền lớn để đưa bốn người này từ Châu Phi trở về, ngày hôm nay họ cũng vừa xuống máy bay.

Bốn người đi cùng nhau như một đoàn ăn xin, họ vừa đen vừa gầy, khuôn mặt hốc hác tưởng như trơ cả xương ra. Chỉ nhìn thôi cũng đủ hiểu thời gian khai thác mỏ ở Châu Phi vừa rồi đã ảnh hưởng như thế nào đến bọn họ.

20.

Tôi dẫn mọi người đến địa điểm tổ chức đám cưới.

Cố Bắc Thành và Bạch Liên Nhi tròn mắt kinh ngạc khi nhìn thấy bộ dạng của tôi, khi vừa thấy bốn tên ăn mày đằng sau lưng tôi thì lại càng sửng sốt hơn nữa. 

Bởi vì bọn họ quá khổ sở nhếch nhác nên đến cả Bạch Liên Nhi cũng nhận không ra.

Ngay cả những khách mời khác cũng không khỏi bàn tán xì xào, đây là hôn lễ của Cố Bắc Thành, một tổng tài sở hữu cả đế chế kinh doanh, ở đâu ra mấy tên ăn mày nhìn như Cái Bang lại trà trộn vào đây được.

Thật sự là quá khó coi.

Quản lý của hội trường vội vã đuổi chúng tôi ra bên ngoài.

Nhưng Bạch Liên Nhi lại cố tình ngăn cản, cô ta khẽ cười rồi nói. 
"Không phải là người lạ trà trộn vào đâu, là do tôi mời đến đấy, cô ấy là vợ cũ của Bắc Thành. Những người kia chắc là người nhà của cô ấy, đừng ngăn cản làm gì, cứ để họ ngồi xuống ăn bữa cơm đã."

Khách mời đều khen ngợi Bạch Liên Nhi có tấm lòng rộng rãi thiện lương, không hổ là thiên kim tiểu thư của nhà họ Bạch, sau đó lại liếc nhìn tôi khinh thường và nhỏ giọng bàn tán, bảo là một mình đến dự tiệc thì cũng thôi đi, lại còn kéo cả họ hàng hang hốc đến đây ăn chực lễ cưới của người ta, đúng là chẳng ra cái thể thống gì.

Cố Bắc Thành nhìn thấy bộ dạng tôi vừa nhếch nhác vừa khổ sở, hắn nghĩ rằng sau khi rời khỏi hắn thì tôi cũng sống không vui vẻ gì, nên cuối cùng hắn cũng hài lòng nhếch mép cười một cái.

Vừa lúc đó thì biến cố bất ngờ xảy ra.

Thằng em trai chân què đứng bên cạnh tôi hét lên “Con khốn, hôm nay tao nhất định phải gi.ết ch.ết mày!”

Bạch Liên Nhi khiếp sợ trợn to hai mắt "Các người sao lại…"

Bạch Liên Nhi vừa mới kịp nhận ra em trai mình, nhưng còn chưa nói dứt câu thì đã bị tát cho một phát đau điếng, ngay cả bố mẹ ruột của cô ta cũng hầm hầm xông lên đ.ánh cô ta một trận. 

Cả hội trường trở thành một đống hỗn loạn, Cố Bắc Thành một bên che chở cho Bạch Liên Nhi, một bên gọi bảo vệ kéo mấy người kia ra rồi bắt đầu m.ắng tôi "Ch.ết tiệt, đồ đàn bà độc địa này, cô còn dám thuê người tới đây hành hạ Liên Nhi, tôi chắc chắn sẽ không bỏ qua cho cô!"

Mái tóc của Bạch Liên Nhi bị xô đẩy đến mức rối bù, trên mặt còn bị ăn một cái tát, sắc mặt cô ta tái nhợt rồi chật vật nép vào trong ngực Cố Bắc Thành. 

Gia đình kia đã bị bảo vệ khống chế, Cố Bắc Thành tức giận ra lệnh "Tống cổ bọn chúng sang Châu Phi hết đi!"

Cả 3 người họ ngay lập tức run rẩy, ngay cả vị bác sĩ xui xẻo kia cũng co rúm lại đằng sau lưng tôi. 

Tôi thầm nghĩ không thể để mất những người này được, tôi phải đưa họ đến chỗ Lý Tự Ngôn để Cố Bắc Thành lần thứ 3 được vinh dự trở thành khách quen của đồn cảnh sát.

Vậy nên tôi lặng lẽ gọi điện thoại báo cho Lý Tự Ngôn.

Sau khi cúp máy xong, mẹ nuôi của tôi đã dùng khăn ướt lau đi lớp bụi bặm bẩn thỉu trên khuôn mặt, để lộ dung mạo thật sự trước mắt mọi người. Bạch phu nhân phát hiện ra bà ta chính là bảo mẫu đã mất tích bao nhiêu năm nay thì lập tức trợn to đôi mắt.

Mẹ nuôi của tôi cay đắng nhìn Bạch Liên Nhi “Nếu tao sớm biết sẽ sinh ra một con sói mắt trắng như mày thì năm xưa tội gì phải mạo hiểm như vậy, giúp mày hoán đổi thân phận với Bạch tiểu thư! Tao nói cho mày biết, nếu mày đã không để bọn tao sống vui vẻ thì mày cũng đừng hòng được yên, mày là con gái ruột của tao, căn bản không phải Bạch tiểu thư. Và…"

Bà ta nhìn Cố Bắc Thành rồi nói tiếp "Cố tiên sinh, người năm đó cứu cậu không phải là con gái tôi Bạch Liên Nhi, mà là Kiều Khả!"

Giống như sấm sét xuất hiện giữa trời quang. 

Những khách mời ở đây đều tái mặt không biết nói gì.

Hai mắt Cố Bắc Thành đột nhiên đỏ ửng, hắn buông Bạch Liên Nhi ra rồi bước lại chỗ tôi, lớn tiếng hỏi "Những gì bà ta nói đều là thật?"

Tôi liếc nhìn ánh mắt kinh hãi của Bạch Liên Nhi, chậm rãi trả lời "Bảy năm trước, anh vượt đèn đỏ trên đường ××, gây ra một vụ tai nạn xe hơi..."

Cố Bắc Thành lảo đảo mấy bước, trong đáy mắt hắn toàn là cảm xúc quen thuộc của nam chính truyện truy thê.

Hối hận, thống khổ, khổ sở, mừng rỡ, và tức giận khi bị lừa dối… Xin lỗi, tôi đọc thấy trong sách viết như thế chứ tôi cũng nhìn không ra.

Mắt người sao có thể cùng lúc xuất hiện mấy loại cảm xúc giống như biểu đồ hình tròn thế kia. 

Tôi chỉ thấy hắn hỏi với đôi mắt đỏ hoe “Tại sao em chưa bao giờ nói…”

Tôi "..."

Tôi biết thế quái nào được.

Cái cốt truyện quái q.ủy này có cho phép tôi mở miệng ra nói đâu.

Sau khi biết sự thật, tâm tình của Cố Bắc Thành bắt đầu mất đi khống chế, thậm chí hắn còn muốn ấn tôi vào tường để hôn tôi. 

Tôi giật mình không biết nên phản ứng như thế nào.

Cũng may Lý Tự Ngôn đã đến kịp thời và còng tay Cố Bắc Thành lại. Mỗi khi Lý Tự Ngôn xuất hiện thì tôi lại thấy khuôn mặt anh bình tĩnh như chẳng có chuyện gì xảy ra.

Nhưng không hiểu sao lần này sắc mặt Lý Tự Ngôn tối sầm lại, chắc hẳn hành vi ngông cuồng của Cố Bắc Thành đã khiến anh phải sợ hãi.

Cố Bắc Thành tức giận nhìn Lý Tự Ngôn "Sao lại là anh nữa vậy?"

Lý Tự Ngôn mặt không đổi sắc "Chúng tôi nghi ngờ rằng anh có liên quan đến một vụ án buôn người bất hợp pháp."

Sau đó vung tay ra hiệu cho người phía sau "Dẫn đi!"

---


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play