KHÔNG LÀM NỮ CHÍNH

1


1 năm


[Zhihu] KHÔNG LÀM NỮ CHÍNH (P1/4)
Thể loại: Hiện đại, sảng văn, vả mặt, HE
Tác giả: 犬弃, 楚歌笑, 墨红尘, 陈西扬, 秋倏




1.

Bạch nguyệt quang của Cố Bắc Thành đã về nước.

Đây cũng là lần đầu tiên hắn trở về nhà trong suốt nửa năm nay. 

Hắn mặc tây trang màu đen, áo mũ chỉnh tề.

Vừa thấy tôi, hắn đã lạnh lùng ném tờ đơn ly hôn xuống bàn, cùng với đó là một tờ chi phiếu.

"Ký đơn đi, 100 vạn này sẽ là của cô."

Tôi đỏ mắt nhìn hắn một lúc, vẻ mặt đau đớn thương tâm, cuối cùng thốt ra một lời thoại kinh điển:

"Cố Bắc Thành, anh thật tàn nhẫn!"

Hắn cười khẩy một tiếng rồi khinh miệt nhìn tôi. 

Tôi đã diễn xong cốt truyện, khuôn mặt đau khổ ký vào đơn ly hôn, rưng rưng nhận lấy 100 vạn trong nước mắt.

2.

Đúng vậy, tôi trùng sinh.

Kiếp trước, tôi là một kẻ luyến ái não tàn.

Sau khi trùng sinh, tôi mới “thức tỉnh” và nhận ra mình là nhân vật trong một cuốn tiểu thuyết.

Một quyển truyện ngược nữ cực kỳ m.áu chó.

Nam chính là chồng trước của tôi, Cố Bắc Thành, một tổng tài bá chủ một tay che trời.

Hắn lạnh lẽo vô tình, thủ đoạn tàn nhẫn, đối với tất cả mọi người đều thờ ơ lạnh nhạt, chỉ có với bạch nguyệt quang là dịu dàng như nước.

Nhưng mãi đến khi tôi bị mù đôi mắt, thiếu đi một quả thận, hắn mới phát hiện bạch nguyệt quang mà hắn yêu thích hóa ra lại là tôi. 

Giống như sấm sét giữa trời quang.

Hắn cực kỳ hối hận và bắt đầu theo đuổi lại tôi, bước vào con đường cường thủ hào đoạt của các nam chính ngôn tình.

3.

Ngay sau khi ly hôn, Cố Bắc Thành gọi điện cho tôi.

Tốt lắm, mọi thứ vẫn đang diễn ra theo như cốt truyện.

Ánh trăng sáng của hắn - Bạch Liên Nhi bị ngã bệnh, cô ta cần có quả thận của tôi thì mới thoát được căn bệnh này.

Hắn ra lệnh cho tôi đến bệnh viện ngay lập tức.

“Nếu tôi không đồng ý thì sao?” Tôi hỏi lại. 

Hắn vừa mở miệng thì đã phát ra danh ngôn ngàn đời của các nam chính tổng tài trong tiểu thuyết:

"Nữ nhân, ngoại trừ tình cảm, cái gì tôi cũng đều có thể cho cô."

Tôi lặng lẽ nhổ miếng kem trong miệng.

Cảm ơn anh, nhờ anh mà tôi sắp n.ôn ra rồi.

Sau đó, hắn lại cười lạnh một tiếng "Tôi khuyên cô không nên rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt, người thân bạn bè của cô vẫn đang còn sống. Chỉ cần cô ngoan ngoãn h.iến th.ận cho Liên Nhi, tôi đảm bảo sẽ không đụng đến bọn họ."

4.

Không hổ là một người đàn ông coi trời bằng vung, khinh thường luật pháp.

Hình phạt quả thực rất tàn khốc.

Tôi đã ghi âm lại cuộc gọi này và giao nó cho cảnh sát.

Buổi sáng vừa gọi điện thoại, ngay chiều hôm đó hắn đã bị mời lên đồn cảnh sát uống trà, hiệu suất làm việc này cũng khá nhanh đó chứ.

Cố Bắc Thành tiếp quản thương nghiệp nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên được cảm nhận một trải nghiệm mới lạ như thế này.

Nghe nói lúc hắn bị bắt, cả khuôn mặt đều là vẻ hoài nghi nhân sinh, thậm chí còn gọi điện giận dữ với tôi vì dám gài bẫy hắn.

Gen tổng tài đã ngấm vào trong con người hắn, chỉ cần mở miệng ra là đã khiến người ta nổi da gà.

"Nữ nhân đáng ch.ết, cô đang đùa với lửa!"

Mặt tôi không đổi sắc, chỉ cúp điện thoại rồi kéo hắn vào danh sách đen.

Mẹ tôi từ nhỏ đã dặn tôi không được chơi với những thằng đần.

5.

Tôi vốn định thử chơi một chút.

Không ngờ trong cái thế giới tiểu thuyết toàn là bug này lại có thể bắt Cố Bắc Thành vào đồn cảnh sát.

*bug: lỗi hệ thống.

Tôi phải đi diện kiến vị sĩ quan cảnh sát kia mới được.

Người cảnh sát này lớn lên rất đẹp trai, vẻ mặt chính trực, khuôn mặt có chút quen mắt, dường như tôi đã gặp ở đâu đó nhưng lại không tài nào nhớ ra.

Mà rõ ràng anh ấy cũng rất kinh ngạc khi nhìn thấy tôi.

Nói chuyện một lúc, tôi mới biết được Cố Bắc Thành đã được thả rồi.

Bởi vì hắn chỉ có uy h.iếp bằng miệng, không gây ra hành vi nguy hại nào nên chỉ cần phạt tiền là xong. 

Tuy nhiên trong quá trình điều tra, họ phát hiện ra Bạch Liên Nhi vốn không bị bệnh gì, chuyện ghép th.ận cũng là do Bạch Liên Nhi thông đồng với bác sĩ. 

Cố Bắc Thành sau khi biết chân tướng, sắc mặt hắn xám đen đi tới bệnh viện.

Trong lòng tôi quả thực rất tiếc nuối.

Nhưng vừa ngẩng đầu nhìn lên, tôi giật mình khi thấy anh trai cảnh sát đó còn tiếc hận hơn cả tôi.

Đỉnh quá, tôi cảm thấy như mình đã tìm được đồng minh!

6.

Anh trai cảnh sát đó giống như đối thủ một mất một còn với Cố Bắc Thành.

Xét thấy mục tiêu của cả hai đều là bắt Cố Bắc Thành phải đi viết ký sự trong tù, vậy nên chúng tôi cũng đưa cho nhau phương thức liên lạc.

Anh trai cảnh sát đã cổ vũ tôi, bảo rằng nếu có thông tin gì mới thì phải báo cho anh ấy kịp thời.

Cả người tôi tràn đầy động lực, vừa lôi kéo tay anh vừa nói "Nhất định rồi." 

Tương lai của tôi, cuộc sống tươi đẹp của tôi, hoàn toàn phụ thuộc vào anh cả đấy.

Kết quả là ngay vào lúc đó, Cố Bắc Thành đột nhiên quay trở lại.

Hắn chứng kiến một màn này, sắc mặt xấu xí như vừa bắt gian tại trận.

Hắn đen mặt lại rồi giận dữ hét về phía tôi "Ch.ết tiệt, nữ nhân, cô tránh xa hắn ra một chút!"

Hắn đứng ở bên đường đối diện la hét như điên.

Nhưng tiếc quá, đèn giao thông vẫn là đèn đỏ nên hắn vẫn không đi qua được.

Cười ch.ết tôi mất, chúng tôi căn bản cũng chả để ý đến hắn làm gì.

Anh trai cảnh sát bật cười một tiếng, nhịn không được liền hỏi tôi "Hắn vẫn luôn nói chuyện kiểu này à?"

Tôi gật đầu, vẻ mặt đồng cảm “Ừ, hắn lúc nào cũng hài hước”.

Cố Bắc Thành nhìn hai chúng tôi nói chuyện vui vẻ như ở chốn không người, sau đó cười lạnh gầm lên một tiếng "Nữ nhân, tôi đã cho cô cơ hội!"

Nói xong, hắn bắt đầu băng qua đường, bất chấp trước mặt vẫn đang còn đèn đỏ.

Tôi lập tức tố cáo "Hắn vượt đèn đỏ!"

Anh trai cảnh sát sửng sốt một chút rồi mới nói "Để tôi liên lạc với cảnh sát giao thông."

Một phút đồng hồ sau.

Cố Bắc Thành sắc mặt u ám, hắn bị cảnh sát giao thông chặn lại và phạt tiền để cảnh cáo.

7.

Sau khi hắn bị phạt tiền, tôi nhanh chóng tìm đường trốn đi.

Ba mươi sáu kế, chuồn là thượng sách.

Anh trai cảnh sát đó tên là Lý Tự Ngôn.

Không bao lâu sau, anh ấy nhắn tin cho tôi là Cố Bắc Thành đã bị phạt cảnh cáo vì tội vượt đèn đỏ.

Ngoại trừ tiền phạt, Cố Bắc Thành còn bị bắt đăng video lên vòng bạn bè.

Video đó đạt được 100 lượt thích, cuối cùng hắn mới được thả ra.

Nghe nói lúc Cố Bắc Thành rời đi, vẻ mặt thất thần, sắc mặt u ám, giống như vừa trải qua biến cố lớn nào đó làm thay đổi nhân sinh của mình vậy!

Tôi chợt nhớ ra mình chỉ chặn số điện thoại của Cố Bắc Thành chứ không có chặn WeChat của hắn.

Vì vậy, tôi tò mò mở vòng bạn bè của hắn lên.

Đập vào mắt tôi là một video kèm dòng cap "Ba phút, tôi muốn video này nhận được hơn một trăm lượt thích."

Được, rất độc đoán, rất có khí chất tổng tài. 

Mở video ra là khuôn mặt âm trầm của Cố Bắc Thành.

Hắn hít sâu một hơi, sau khi chuẩn bị tinh thần mới khó khăn mở miệng.

"Xin chào mọi người, tôi là Cố Bắc Thành. Hôm nay tôi bị phạt vì vượt đèn đỏ trên đường ××. Bây giờ tôi mới hiểu sâu sắc mức độ nghiêm trọng của việc này, và tôi rất xin lỗi vì đã làm sai. Có hàng vạn con đường, an toàn là trên hết, vi phạm giao thông, người nhà khóc ròng. Tôi hy vọng mọi người có thể nhìn thấy tấm gương của tôi, không vượt đèn đỏ và cùng nhau làm công dân tốt."

Tôi "... "

Sau khi xem xong video, lần đầu tiên tôi phát hiện cái thế giới đầy bug này hóa ra cũng đáng tin cậy đấy chứ!

Tôi nhanh chóng chặn WeChat của Cố Bắc Thành, sau đó gửi tin nhắn cho Lý Tự Ngôn, mạnh mẽ khẳng định sự công chính liêm minh của các viên cảnh sát.

8.

Ngày thứ hai.

Cố Bắc Thành đã cho tôi thấy như thế nào là nổi trận lôi đình.

Bố mẹ tôi mất việc và bị đuổi khỏi nhà trọ.

Em trai tôi đang học trung học bị gãy chân và bị đuổi học vì tội đánh nhau.

Mà bạn thân nhất của tôi, Lý Trà Trà, một ngôi sao nổi tiếng, thậm chí còn bị đóng băng sự nghiệp. 

Cố Bắc Thành không thể liên lạc với tôi, vậy nên hắn trực tiếp đe dọa bố mẹ tôi và Lý Trà Trà, nói rằng nếu tôi không ăn năn hối hận và cầu xin hắn thì bọn họ sẽ không có ngày nào được yên. 

Chuyện này là Lý Trà Trà nói cho tôi.

Cô ta ra sức thuyết phục tôi:
"Kiều Khả, đây là lỗi của cậu, mặc dù Cố Bắc Thành đã ly hôn với cậu nhưng trong lòng anh ấy vẫn có cậu mà, sao cậu có thể tán tỉnh đàn ông khác trước mặt anh ấy được?"

"Đã phản bội anh ấy thì thôi đi, cậu còn dám gọi cảnh sát đến bắt anh ấy. Tớ biết cậu yêu Cố Bắc Thành nên không thể chấp nhận được việc Bạch Liên Nhi về Trung Quốc, nhưng cậu cũng không nên hành động ấu trĩ như vậy."

"Cậu nghe tớ nói, chỉ cần cậu đến nhận sai với Cố tổng, anh ấy sẽ không giận cậu, còn có thể để cậu ở bên cạnh để làm tình nhân. Cậu chỉ là con gái của bảo mẫu, thân phận kém xa so với Bạch Liên Nhi, được làm tình nhân của anh ấy đã là tốt lắm rồi. "

9.

Là một người phụ nữ yêu Cố Bắc Thành sâu sắc nhưng bị phản bội, tôi bày ra vẻ mặt không thể chấp nhận chuyện hắn có người phụ nữ khác, rồi khóc lóc điên cuồng với Lý Trà Trà.

"Cậu nói với Cố Bắc Thành, tớ tuyệt đối sẽ không nhượng bộ. Chẳng phải anh ấy muốn đe dọa những người bên cạnh tớ sao, vậy thì cứ tung hết chiêu ra đi, tớ không sợ. Chỉ cần Bạch Liên Nhi còn ở bên cạnh anh ấy, dù có gi.ết hết người thân bạn bè thì tớ cũng không trở về."

Lý Trà Trà nghẹn ngào hít sâu một hơi, sau đó nhẹ giọng nói: "Nghe tớ nói…"

Tôi đau khổ đáp lời "Tớ không nghe, tớ không nghe!"

Khóc lóc xong thì tôi cúp điện thoại, nhanh chóng kéo hết thông tin liên lạc của người thân và cả Lý Trà Trà vào danh sách đen.

Cười ch.ết tôi mất, đó cũng chằng phải gia đình của tôi, mà là người nhà của Bạch Liên Nhi mới đúng.

Bạn thân Lý Trà Trà cũng là “gián điệp” mà Bạch Liên Nhi cài cắm bên cạnh tôi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play