Hôm sau, Ôn Du đến tiệm đồ ngọt đã hẹn trước từ sớm, không ngờ Hứa Sí còn đến sớm hơn cả cô.

Anh chọn một vị trí trong góc gần cửa sổ, khi cô đến thì Hứa Sí đang ngồi trước bàn một cách vô cùng buồn chán, tay trái chống quai hàm đặt lên bàn, tay phải thì đang vẽ vòng vòng trên tấm kính đầy hơi nước.
Ôn Du còn chưa kịp nhìn kỹ xem rốt cuộc anh viết gì thì Hứa Sí đã có tật giật mình, vội vã lau đi khi trông thấy bóng dáng cô.
Anh sẽ không để Ôn Du phát hiện mình đang âm thầm viết đi viết lại tên cô đâu.
“Cậu xem xem muốn ăn gì.” Hứa Sí làm như không có chuyện gì xảy ra, đẩy thực đơn đến trước mặt cô: “Hôm nay tớ mời, coi như một chút thù lao cho cậu vì đã dạy kèm tớ lâu như vậy.”
Sau gần một tháng ở chung, khi Ôn Du tiếp xúc với anh đã thoải mái hơn nhiều so với trước kia. Cô ngồi đối diện với Hứa Sí, gọi món xong thì chống tay lên đầu giống anh, nở nụ cười nhạt: “Cậu đưa bài kiểm tra cuối kỳ đây tớ xem thử.”
Cô có năng khiếu về môn khoa học xã hội, trước tiên Hứa Sí lấy bài làm văn trong chiếc ba lô bên cạnh ra, cẩn thận đưa cho cô, sau đó còn bổ sung một câu: “Cậu đừng cười tớ.”
Ôn Du vừa nhìn vào bài làm đã biết tại sao anh lại ngại ngùng như vậy. Chữ của Hứa Sí tuy đã ngay hàng thẳng lối hơn lúc đầu nhưng cũng chỉ hơn một chút xíu mà thôi, những chữ đen rồng bay phượng múa kia vẫn xiên xiên vẹo vẹo giống như đang nhảy một điệu nhảy lộn xộn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play