Quảng cáo ấy đang trình chiếu ở quảng trường thương mại dân cư đông đúc của thành phố S, dùng màn hình lớn nhất để chiếu, hiệu quả rất đáng kinh ngạc.
Đường Bội đảo mắt, nhìn thấy rất nhiều người ngửa đầu nhìn lên màn hình lớn, nhìn người phụ nữ xinh đẹp, yêu mị thậm chí có chút câu hồn đoạt phách trong quảng cáo.
Từ đầu đến cuối không hề lộ mặt, thậm chí dù có ánh sáng phụ trợ, cũng không thấy rõ khuôn mặt của cô. Nhưng càng như thế thì càng hấp dẫn ánh mắt người xem, khiến cho họ không tự giác muốn xem nhiều hơn.
Cuối cùng, khóe môi cô gái ấy cong lên, lộ ra nụ cười giảo hoạt thậm chí có chút đắc ý.
Dòng chữ tinh tế xuất hiện trên màn hình, bình nước hoa vô cùng khéo léo và tinh mỹ thay thế cho con bướm màu tím, xuất hiện ở trên bả vai của cô gái.
Dreaming….
Giấc mơ….
Đó cũng là tên của loại nước hoa mới nhất, nổi tiếng nhất trên thế giới dành cho phái nữ…
Ảo như vậy, người đẹp như vậy chỉ xuất hiện trong giấc mơ mà thôi….
Nụ cười giảo hoạt như thế.
Cái xoay mặt tràn ngập hấp dẫn mê hoặc lòng người.
Người mẫu kết hợp với tên của nước hoa, khiến cho ai đã xem một lần tuyệt đối sẽ không bao giờ quên.
Đường Bội nhìn ra, đoạn quảng cáo ấy đã qua bị xử lý và cắt nối hết sức hoàn hảo. Nhưng mà, khuôn mặt nhìn nghiêng và bươm bướm màu tím, cô tuyệt đối không thể nhận lầm.
Đó rõ ràng là lúc cô quay mặt đi, và hình xăm bươm bướm trên vai trái của cô.
Đường Bội lạnh lùng nhìn màn hình lớn, tối hôm ấy trong phòng ngủ của Sở thiếu, không chỉ lắp đặt một cái camera, cho nên mới có thể quay lại cô một cách hoàn chỉnh như thế.
Hơn nữa, nếu như nhìn chính diện cô và Đường Phỉ Phỉ có năm phần tương tự, nếu sau khi trang điểm thì càng giống nhau. Tối hôm đó cô còn cố ý trang điểm cho mình giống Đường Phỉ Phỉ. Nếu người có tâm suy luận, thì họ sẽ dựa vào cái ngoảnh mặt ban nãy mà đoán rằng người đó là Đường Phỉ Phỉ.
Hạ Tử Diệu đã sớm nhìn theo ánh mắt của Đường Bội và thấy được quảng cáo trên màn hình, có lẽ anh ta cũng phát hiện cái quay mặt ấy, có chút giống người đang ngồi trên ghế phụ của mình, hoặc là Đường Phỉ Phỉ.
Do dự một chút, anh ta hỏi: “Đây là…”
Trên màn hình lớn, đã bắt đầu phát lại đoạn quảng cáo. Phí quảng cáo này được tính bằng giây, màn hình quảng cáo lớn nhất thành phố S, cứ lặp đi lặp lại một đoạn quảng cáo như vậy là chuyện lãng phí biết bao.
Phía sau xe Hạ Tử Diệu, những tiếng kèn in ỏi không kiên nhẫn vang lên như muốn thúc giục bọn họ. Chiếc Bentley màu đen khởi động, nhanh chóng hòa vào dòng xe cộ.
Mãi cho đến khi không còn nhìn thấy màn hình, Đường Bội mới nheo mắt lại.
“Người mẫu trong quảng cáo là cô sao?” Hạ Tử Diệu thành thạo điều khiển vô lăng, hỏi.
Đường Bội đưa tay chống cằm, nửa tựa vào cửa sổ xe, suy nghĩ trong đầu thay đổi rất nhanh.
Cô không biết vì sao Sở thiếu ấy lại đưa hình ảnh của cô vào quảng cáo, hơn nữa trên quảng cáo còn không có tên của người mẫu. Quảng cáo nước hoa như thế này, phần lớn phải mời những siêu sao quốc tế. Nhìn vào hành động lần này, căn cứ vào hiểu biết của cô với bọn người Đường Phỉ Phỉ, cho dù không dám trực tiếp thừa nhận, nhưng bọn người Đường Phỉ Phỉ cũng sẽ nghĩ đủ cách đánh lừa dư luận, khiến cho mọi người tin rằng Đường Phỉ Phỉ chính là người phát ngôn của quảng cáo lần này.
Cô cười lạnh, như thế thì quá tiện nghi cho Đường Phỉ Phỉ rồi.
Hạ Tử Diệu nhìn cô một cái, anh ta chờ thật lâu nhưng không thấy cô trả lời, ánh mắt đối phương càng lúc càng sắc bén, khiến anh ta kinh ngạc.
Hạ Tử Diệu xuất thân từ nhà giàu, không đặt tiền bạc trong lòng, nhưng anh ta vẫn làm phát ngôn cho một số nhãn hiệu nổi tiếng quốc tế.
Dựa vào hiểu biết của anh ta, nhãn hiệu này không đến phiên Đường Phỉ Phỉ.
Nhưng, lại mời một người không có chút tiếng tăm như Đường Bội…. Hạ Tử Diệu tin trên đời này ngoại trừ Tần Hạo Diễm thích làm theo ý mình ra, người có thể cả gan làm loạn như thế cũng không nhiều lắm.
“Nếu tôi nói đó là tôi, anh tin sao?” Suy nghĩ thông suốt, trong lòng Đường Bội cũng có quyết định, cười tủm tỉm hỏi Hạ Tử Diệu: “Hay anh cảm thấy người trong đó là Đường Phỉ Phỉ?”
“Nụ cười của cô gái đó, khá giống cô.”
Hạ Tử Diệu cười nói: “Nhưng hình như cô không lấy được quyền phát ngôn của nhãn hiệu này.”
Đường Bội ngồi thẳng người, vẻ mặt ngại ngùng nhìn Hạ Tử Diệu: “Thật xin lỗi, tối nay tôi có việc khác, sợ rằng không thể đi ăn cơm với anh được.”
“Không sao, thời gian còn nhiều mà.” Hạ Tử Diệu cười nói.
Bọn họ còn phải hợp tác một khoảng thời gian nữa, thời gian còn rất nhiều, Hạ Tử Diệu đưa cô đến dưới khách sạn cô ở rồi rời khỏi.
Sàn nhà của khách sạn năm sao được lát hoa cương làm Đường Bội cảm thấy hài lòng, ước chừng phòng nào cũng có, ngoài ra còn có bồn tắm mát xa vô cùng thoải mái.
Nước nóng và tinh dầu đã được chuẩn bị tốt, nước nóng vừa đủ và hương tinh dầu nhàn nhạt làm cho cô cực kì dễ chịu, ở chỗ này thậm chí còn có thể vừa dùng laptop, vừa uống rượu đỏ để hưởng thụ cảm giác thoải mái mà bồn tắm mát xa mang lại.
Cô tùy ý di chuyển chuột, các phóng viên làm việc rất nhanh, tin tức mới đó mà đã lên báo mạng rồi.
Không ngoài dự đoán của Đường Bội, chuyện xảy ra hôm nay ở studio và chuyện đổi diễn viên mới, trên mạng không nói tới một chữ. Ngược lại quảng cáo này, là nói về đoạn clip quảng cáo nước hoa Dreaming, giờ bài báo mạng này đang trở thành tiêu đề hấp dẫn người xem.
Nhóm người rảnh rổi cũng nắm bắt cơ hội, hết lần này đến lần khác suy đoán, cô gái giấu mặt trong quảng cáo, rốt cuộc là nữ diễn viên may mắn nào.
Không tệ, có thể được nhãn hiệu này xem trọng trở thành người đại diện của nước hoa mới nhất năm nay, đồng thời là người phát ngôn của sản phẩm, đối với rất nhiều nữ diễn viên mà nói, là cơ hội khó có được.
Điều đó nói lên sức ảnh hưởng của bọn họ, nâng cao giá trị của họ lên, đối với những diễn viên đó, là chuyện cầu còn không được.
Tên của Đường Phỉ Phỉ quả nhiên được lặp đi lặp lại nhiều lần một cách khó hiểu. Đường Bội híp mắt, thoải mái nhìn những người được Đường gia thuê, nhắc lại những bộ phim mà cô ta từng đóng, thậm chí cả những MV, những tấm áp phích, quảng cáo để so sánh.
Ít nhất cho tới bây giờ, cô ta là nữ diễn viên được đề cập tới nhiều nhất.
Đường Bội cười cười, ngửa đầu uống cạn ly rượu.
Cô đặt ly xuống bên cạnh, ngón tay nhỏ nhắn điểm nhẹ, màn hình máy tính đổi sang giao diện khác theo thao tác của cô.
Cô liên tiếp gõ vài dòng, sau đó nhấn enter, gửi những tin tức này đi.
Giờ phút này, những người đang truy cập trang web giải trí lớn trong nước đều kinh ngạc. Những trang web giải trí đều lần lượt đổi thành tiêu đề mới khác.
Tiêu đề mới ra, vừa vặn cũng nói về nữ diễn viên của đoạn quảng cáo nước hoa trưa nay.
Đường Phỉ Phỉ cũng được xem như một diễn viên nổi tiếng, từ trước đến nay đại tiểu thư Đường gia luôn bày ra hình tượng chăm chỉ, chuyên nghiệp, thiện lương, hồn nhiên, tin tức bất ngờ được tung ra, nói cô lừa gạt mọi người và fan hâm mộ, thường dùng thế thân, hơn nữa kỹ thuật diễn xuất quá tệ, bị đạo diễn Tần Hạo Diễm đổi diễn viên khác.
Đường Bội lại rót cho mình một ly rượu, mỉm cười nhìn màn hình.
Di động của cô vang lên dồn dập, Đường Bội vừa bắt máy thì giọng nói sắc bén của Đường Phỉ Phỉ từ đầu dây bên kia truyền tới:
“Đường Bội, con tiện nhân này, mày dám bôi đen tao, tao sẽ làm cho mày sống không bằng chết.”
“Chị gái thân yêu….” Đường Bội đưa điện thoại ra xa một chút, cười xinh đẹp nói:
“Chẳng lẽ chị không cảm ơn tôi đã giúp chị trở thành đề tài hấp dẫn, hot nhất sao?”
——- Hết chương 12 ——-