Nhớ tới chuyện kiếm tiền, Tiêu Cảnh Vân lại nghĩ đến chuyện Tiêu Tồn Ngọc bày sạp đoán mệnh ngày đó.
Hắn ta cảm thấy đệ đệ ngốc nghếch của hắn ta cũng có cái phúc của ngu ngốc.
Sạp quán kia đã bị dập nát thành như vậy, vậy mà đệ đệ của hắn ta còn có thể kiếm được hơn mười lượng bạc.
"Thất đệ, kiếp trước có lẽ ngươi là đồng tử của Thần Tài, kiếp này vận số mới tốt như vậy, qua vài ngày nữa là ngày sinh thần của đại ca ngươi là ta, ta muốn ngươi tặng ta một lễ vật…"
Tiêu Tồn Ngọc sững sờ: "Sinh thần?"
"Thất đệ, chẳng lẽ ngươi đã quên rồi sao?" Tiêu Cảnh Vân ngẩn ra.
"Đương nhiên......đệ không có quên." Tiêu Tồn Ngọc vẻ mặt đau khổ nói: " Đại ca… Lễ vật này... Ngươi muốn bao nhiêu?"
"Năm ngoái ngươi không ở kinh thành, lễ vật cũng tặng ít, bởi vậy mẹ ta đối với ngươi có chút hiểu lầm, ta nghĩ cũng là do không có người dạy bảo ngươi, cho nên ngươi xử sự mới kém vài phần, cho nên năm nay ngươi phải thể hiện tốt một lần, sửa lại tác phong làm việc trước kia." Tiêu Cảnh Vân nói.
Trước kia, Thất đệ sẽ mua chút đặc sản địa phương, đưa đến nhà hắn ta, sau đó mẫu thân hắn lại đem lễ vật vốn đã ít kia, phân đến mấy nhà khác.
Có đôi lúc, mẫu thân hắn ta cảm thấy có quá ít đồ vật để chia, còn phải tự mình chuẩn bị thêm một ít mới đủ.
Theo lý thuyết, lẽ ra hắn ta không nên đòi lễ vật.
Nhưng hắnta không nói thì còn có thể có ai nói cho tên đệ đệ ngốc này?
Đợi đến ngày sinh thần, Thất đệ hai tay trống trơn, so sánh sợ là khó xử.
Tiêu Tồn Ngọc không nói gì. ( truyện trên app tyt )
Tiêu Cảnh Vân nhân cơ hội này, lại nói: "Qua mấy tháng nữa, nhị ca ngươi hành lễ thăng quan, việc này ngươi cũng phải ghi nhớ trong lòng, phần lễ này cũng phải hơi nặng một chút, dù sao thăng quan là đại sự, so với ngày sinh thần bình thường của ta cũng có chút khác biệt."
Tiêu Tồn Ngọc không tặng lễ, cũng không phải là không được.
Chỉ là ngũ phòng chỉ có một mình nàng, cho dù nàng tuổi còn trẻ, nàng cũng nên gánh vác trọng trách quan trọng của đại gia tộc này.
Dù sao nàng cũng không thiếu tiền bạc, chỉ cần bỏ chút tâm trí là được.
Tiêu Tồn Ngọc giống như cảm nhận được sấm sét giữa trời quang.
"Đại ca... Muốn cái gì?" Miệng nàng khô khốc.
"Ta thấy thanh kiếm ngươi dùng không tệ, tuy rằng hoa văn rực rỡ nhưng cũng rất đẹp mắt, ngươi nếu có tâm thì có thể tìm một thanh kiếm tương tự tặng cho ta đi." Tiêu Cảnh Vân thẳng thắn, hắn ta cũng lười nói chuyện quanh co.
Trong lòng Tiêu Tồn Ngọc trầm xuống, thật sự muốn cười cũng không nổi.
Kiếm của nàng...
Trên đó có mười mấy viên đá quý lớn nhỏ!
Đừng thấy thứ này đáng giá, đây là do APP hóa ra, nàng cũng không tiện cạy những thứ trên đó xuống dùng, nếu nội dung của APP bị thiếu thì phải làm sao bây giờ?!
Nàng không biết hiện tại chạy trốn có còn kịp hay không.
Trong lòng Tiêu Tồn Ngọc đã thật sự sẵn sàng để chạy trốn.
Cuộc sống ở kinh thành này quá khó khăn, phía trên nàng có sáu ca ca, bốn vị bá bá và bốn vị bá nương, nếu mỗi ngày sinh thần đều phải tặng lễ, vậy mỗi năm phải tặng tới mười bốn lần sao?
Cái này vẫn chưa đúng, ngày sinh nhật tặng lễ mười bốn lần, Trung thu cùng tết âm lịch cũng phải tặng đại lễ cho bốn nhà, nếu tương lai nhị ca ca lại thành hôn, sinh hài tử…
Khuôn mặt Tiêu Tồn Ngọc trắng bệch.
Túi tiền còn sạch hơn cả khuôn mặt.
Bên tai Tiêu Tồn Ngọc đã không còn âm thanh nào khác…
Tiêu Cảnh Vân cho rằng nàng đang nghiêm túc suy nghĩ, còn nhịn không được cười cười, để nàng ngẩn người một mình.
Hắn ta cũng không thực sự muốn một thanh kiếm làm từ nhiều đá quý như vậy,, chỉ là hắn ta muốn cho nàng coi trọng nó hơn một chút.
Sau khi rời khỏi viện của Tiêu Tồn Ngọc, hắn ta liền nhờ người ta hỏi thăm tình hình của Đổng Xảo Ngọc, quả nhiên, đúng như lời nói của Thất đệ, Đổng biểu muội quả thật đã sai bảo người ta đồn thổi, đang giải oan cho Thất đệ, trong phủ đã có không ít người đang bàn tán thảo luận việc này.
Tiêu Cảnh Vân không biết Thất đệ dùng biện pháp gì, nhưng ta hắn rất hài lòng.
Cho dù là ép buộc, miễn là nàng có thể nghĩ ra cách, vậy là được rồi.
……
Đêm đó, Tiêu Tồn Ngọc bắt đầu thu dọn hành lý.
Lúc tới, nàng cũng không mang theo nhiều đồ vật lắm, đều là chút ít vật phẩm để chuẩn bị hành tẩu giang hồ, cho nên hiện tại việc thu dọn cũng tương đối đơn giản.
Ngay khi hai bao tải lớn được khiêng trên người Thiết Dực, Tiêu Tồn Ngọc bắt đầu trèo tường.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT